*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thấy dáng vẻ e thẹn và hoảng sợ của Hạ Hà, Dương Thanh mới nhận ra việc tối nay đã đả kϊƈɦ cô ta đến cỡ nào.
"Được, để tôi đưa cô lên."
Dương Thanh không do dự nữa, gật đầu đồng ý.
Hai người lần lượt bước vào khách sạn, Hạ Hà đi theo sau lưng Dương Thanh, thoạt nhìn giống như cô ta đi theo Dương Thanh đến đây.
Cũng may bây giờ đã rất khuya, không có nhiều người đến khách sạn nên bọn họ cũng không gặp mấy người.
Bằng không, với độ nổi tiếng hiện giờ của Hạ Hà, e rằng sẽ bị người ta dòm ngó ngay.
Nếu bị kẻ có ý đồ xấu nào đó chụp được hình ảnh của Dương Thanh và Hạ Hà cùng ra vào khách sạn, có thể sẽ khiến Hạ Hà gặp rất nhiều rắc rối.
Mọi việc diễn ra tốt đẹp, cả hai bước vào phòng một cách suôn sẻ.
"Anh chờ tôi một lát thôi, tôi tắm xong sẽ đi ngủ ngay".
Hạ Hà có vẻ ngượng ngùng, sau khi nói với Dương Thanh xong, thì chạy vội vào phòng tắm.
Vẻ mặt Dương Thanh rất gượng gạo, giữa đêm khuya thanh vắng trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, mấu chốt là Hạ Hà còn là nữ diễn viên mới nổi đình nổi đám.
Nếu việc này bị truyền ra sẽ không có ai tin bọn họ trong sáng.
Một mình Dương Thanh ở trong phòng cũng hơi buồn chán, anh lấy điện thoại