*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mọi người lập tức đổ dồn ánh mắt vào người đang nói chuyện.
Dương Thanh cũng nhìn sang, thấy kẻ cầm đầu là một người trung niên. Chính ông ta là người nói tặng quan tài.
Anh còn từng gặp ông ta, chính là chú hai của Quan Duyệt, cũng là bố của Quan Hân, Quan Hồng Vĩ.
Hôm qua Quan Hồng Vĩ còn tới bệnh viện định mắng chửi Quan Duyệt. Nếu không nhờ Quan Duyệt cầu xin, Dương Thanh đã ra tay với ông ta rồi.
Nhưng Tiền Bưu đã xuất hiện tát Quan Hồng Vĩ vài phát.
Dương Thanh chỉ nhìn ông ta một cái rồi nhìn sang bóng người quen thuộc sau lưng ông ta.
Chính Quan Hân từng suýt bị Dương Thanh giết chết.
Lúc trước Quan Duyệt từng nói Quan Hân được Quan Vương phái tới phụ trách Yến Đô.
Nhưng giờ đây, bố cô ta lại chạy tới, rõ ràng hiện giờ Quan Hồng Vĩ mới là người phụ trách của nhà họ Quan ở Yến Đô.
“Vương tộc họ Quan? Yến Đô có gia tộc nào như vậy à?”
“Ngu ngốc, làm sao Yến Đô có thể có Vương tộc? Cả Chiêu Châu này chỉ có năm Vương tộc thôi, nhà họ Quan chính là một trong số đó”.
“Trời ạ, người của Vương tộc họ Quan cũng tới rồi. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Rất nhiều khách khứa đều vô cùng khϊế͙p͙ sợ, thậm chí còn một số người chưa từng nghe nói tới Vương tộc.
“Xin hỏi ông là?”
Lúc này, bố của Ngải Lâm là Ngải Minh Húc bước tới, cẩn thận hỏi.
Mặc dù đối phương nói mình là người của Vương tộc họ Quan, nhưng hôm nay là đám cưới của Mã Siêu và Ngải Lâm, đương nhiên ông ta phải ra mặt. Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
Nhưng ông ta không biết tại sao một gia tộc khổng lồ như Vương tộc họ Quan lại tới đám cưới này.
Nếu đối phương thực sự đến để chúc mừng thì còn được, nhưng đối phương lại mang quan tài tới, rõ ràng không có ý tốt.
Mã Siêu cũng vô cùng tức giận, hai mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Quan Hồng Vĩ.
“Bốp!”
Người đàn ông trung niên tát vào mặt Ngải Minh Húc khiến ông ta bay ra xa mấy mét.
Sảnh tiệc rộng lớn lập tức lặng ngắt như tờ. Tất cả mọi người đều hãi hùng nhìn người đàn ôn trung niên.
Một cái tát đánh bay một người trưởng thành, rốt cuộc ông ta mạnh tới mức nào?
“Bố!”
Ngải Lâm hét toáng lên, vội vàng chạy tới chỗ Ngỉa Minh Húc.
Mã Siêu nghiến răng nghiến lợi quát: “Các người quá đáng rồi đấy!”
Lúc này, Quan Hân bước tới, châm chọc nhìn Mã Siêu: “Thế này không hề quá đáng, tất cả đều nhờ người anh em tốt của anh ban tặng đấy. Anh ta dám đắc tội nhà họ Quan, hôm nay chúng tôi chỉ đành phải tính sổ món nợ này”.
Sắc mặt Mã Siêu cứng đờ, ánh mắt phức tạp nhìn Dương Thanh.
Lúc này, trong mắt Dương Thanh đang lóe lên tia sáng lạnh lẽo.
Mã Siêu là anh em tốt nhất của anh. Anh đợi bao nhiêu năm mới đợi được đến ngày Mã Siêu lấy vợ. Vậy mà tại vì mình khiến nhà họ Quan chạy tới phá hoại ngày vui của Mã Siêu.