Tưởng Lam càng nghĩ càng tức, bà về tới nhà lấy Hà Đình làm nơi trút giận, chửi loạn lên.Hà Đình mình nghèo hèn, hơn nữa thấy trên mặt Tưởng Lam có năm dấu ngón tay, khẳng định bực bội vì bị người ta đánh. Nếu bà chịu nghe mắng hai ba câu khiến Tưởng Lam nguôi giận, Hà Đình cũng cam chịu.Tô Quốc Diệu vừa về sau trận đánh bài đã thấy Tưởng Lam nổi cơn lôi đình, thêm một người lạ trong nhà, nên ông không khỏi thắc mắc.Khi ông nhìn thấy mặt Tưởng Lam sưng tấy lên thì tưởng vợ mình bị Hà Đình đánh, tức giận nói: "Cô là ai, vì sao lại ở nhà tôi.""Tôi là người giúp việc Hàn Tam Thiên tuyển." Hà Đình nói.sin?Nhà lớn như thế tuyển ô sin cũng không sao, nhưng cô ta dám đánh chủ nhân của mình, không coi ai ra gì cả."Tưởng Lam, bà có sao không, cô ta đánh bà sao?" Tô Quốc Diệu quan tâm.“Cô ta đánh thì đã sao, kẻ vô dụng như ông dám đứng ra báo thù giúp tôi à?" Tưởng Lam vẫn bực bội trong lòng, tâm trí bà ta chỉ nhớ tới bộ dạng khinh người của Thi Tinh, nên nói mà không suy nghĩ.Tô Quốc Diệu không thể cãi lời này, ông đi tới trước mặt Hà Đình, tát bà một cái."Cô chỉ là ô sin trong nhà này, vậy mà dám đánh chủ nhân, cút khỏi đây cho tôi."Tô Quốc Diệu tức giận mắng.Hà Đình gặp tai bay vạ gió, ôm gương mặt bỏng rát, nói: "Không phải tôi đánh, chị Tưởng, vì sao chị lại đổ oan cho tôi."Tưởng Lam không nghĩ Tô Quốc Diệu dám đánh người khác, nhưng đánh thì đã đánh rồi, hơn nữa cô ta chỉ là đứa ô sin, vậy làm sao nào?"Nếu cô không chịu được, cô có thể cút khỏi nơi này, nhà tôi không cần cô đâu." Tưởng Lam nói.Đây là công tác Hàn Tam Thiên giúp Hà| Đình, nên bà quý trọng có hội này cực kỳ, hơn nữa hiện tại bà không có thời gian tìm công việc khác, bởi vì sắp tới lúc cho con gái bà tiền sinh hoạt, vì con gái, Hà Đình nén giận.“Tôi đi nấu cơm.” Hà Đình nói.“Đồ đê tiện.” Tưởng Lam khinh thường mắng nhiếc.Thấy Hà Đình đi tới phòng bếp, Tô Quốc Diệu tiến lên, cần lấy bả vai Hà Đình, nói: "Tôi nói cô cút khỏi nhà này, cô không hiểu sao?"| Hà Đình tủi nhục, không kìm được nướcmắt nói: “Tôi không đánh chị ấy, tôi chỉ muốn có công việc mà thôi.""Cô không đánh vợ tôi, chẳng nhẽ dấu tay trên mặt vợ tôi từ