"Mẹ, sao thế này? Bác ý sao lại đánh mẹ?" Tô Nghênh Hạ nói.Chuyện tới bước này rồi, Tưởng Lam đâm lao phải theo lao, đổ oan cho Hà Đình: "Mẹ người bị đánh, con không hỏi cô ta, lại đi hỏi mẹ, mẹ biết trả lời làm sao?"Hàn Tam Thiên tới phòng của Hà Đình.Hà Đình đang thu xếp hành lý, thấy Hàn Tam Thiên đã về thì nói: "Tam Thiên, tôi không muốn làm cậu khó xử, cảm ơn cậu đã giúp tôi.""Bác Hà, bác quên chuyện hôm nay ở trung tâm giới thiệu việc làm rồi sao, việc bác không làm, nếu bác không phản kháng lại, ai có thể giúp bác? Hơn nữa nếu bác nghỉ ở đây, sinh hoạt cho con gái bác ra sao? Phòng giới thiệu việc làm có liên hệ với bác không?" Hàn Tam Thiên nói, trên mặt bà cũng có vết hằn, hơn nữa nó sưng rất to, sức của phụ nữ không được như thế, anh có thể khẳng định do Tô Quốc Diệu làm.Phí sinh hoạt của con gái là điểm yếu với Hà Đình, bà sợ nhất khi con gái gọi điệnthoại tới, bà không thể lấy ra được đồng nào cho con mình."Tôi không biết sao lại thế, lúc chị ấy về tới nhà mặt đã có vết thương rồi." Hà Đình nói."Bác đi ra ngoài với tôi." Hàn Tam Thiên nói.Hà Đình theo sau Hàn Tam Thiên, đi tới phòng khách."Bác Hà nói mặt mẹ lúc về đã có vết thương, mẹ bị đánh ở ngoài, về tới nhà lại đổ oan cho người khác. Tưởng Lam, mẹđừng khiêu chiến sự nhẫn nại của con." Hàn Tam Thiên sắc mặt đen xì. Hà Đình là người anh dẫn về, anh là chủ, cũng có trách nhiệm đảm bảo sự trong sạch củaHà Đình."Hàn Tam Thiên, cậu dám gọi thẳng tên tôi." Tưởng Lam đứng lên, tức giận chỉ thẳng mặt Hàn Tam Thiên.Tô Nghênh Hạ nhìn sắc mặt của Hàn Tam Thiên, lần đầu tiên trong đời cô thấy sợ anh, cô biết, Hàn Tam Thiên giận thật rồi."Mẹ, là ai đánh mẹ, mẹ đi tìm người đó báo thù, vì sao mẹ lại đổ oan cho bác Hà,mẹ giờ trở thành người thích vô cớ gây sự sao?" Tô Nghênh Hạ nói.Tô Quốc Diệu vừa giận quá mất khôn nên không nghi ngờ lời Tưởng Lam nói, hiện tại cũng cảm thấy mọi chuyện không đúng. Hà Đình có gan cũng không có khả năng đánh Tương Lam, hơn nữa dựa vào tính của Tưởng Lam, nếu bà bị người ta đánh, chắc chắn đã đánh bại Hà Đình rồi, cần gì chờ tới khi ông về