Hiện nay, ở thành phố Giang Tư, không người nào không biết đến tập đoàn Uyển Như.
Phát triển cực nhanh, giới truyền thông tranh nhau đưa tin, Cố Uyển Như cứ cách năm ba hôm lại buộc phải sắp xếp hợp báo, tự nhiên lại trở thành ngôi sao mà nhà nhà đều biết.
Một mặt Tập đoàn Uyển Như có năng lực cạnh tranh mạnh, mặt khác còn lớn hơn, dẫn tới bàn tán sôi nỗi chính là những dự án công ích mà họ làm.
Trong lòng Giang Hải cũng hiểu rõ, trong chuyện này, Hoành Độ Dương đã âm thầm làm không ít việc, dẫu sao tập đoàn Uyển Như càng lớn mạnh, lợi ích ông ta thu được càng nhiều.
Danh tiếng của Tập đoàn Uyển Như ở thành phố Giang Tư, không người nào không biết.
Cho dù là các cụ tóc bạc hoa râm, hay là trẻ con mặc quần thủng mông, đều cảm thấy hãnh diện vì những gì mà tập đoàn Uyển Như đã làm.
Thanh niên ở thành phố Giang Tư, người nào cũng muốn được vào tập đoàn Uyển Như làm việc.
Nơi này không chỉ có đãi ngộ tốt, càng có thể diện, ngay cả nếu đi xem mắt cũng được ưu tiên hơn.
Hiện tại, có không biết bao nhiêu thanh niên khát vọng được đến tập đoàn Uyển Như làm việc, cho dù yêu cầu của tập đoàn Uyển Như cao đến mức biến thái, nhưng người tới ứng cử vẫn đông như dệt cửi.
Đối với chuyện này, Cố Uyển Như cảm thấy rất vui vẻ.
Ít nhất, những thứ mà tập đoàn Uyển Như làm cho thành phố Giang Tư này, được người ta ghi nhận, nhớ tới.
Cố Uyển Như cũng có thêm động lực lớn hơn, cô muốn đưa tập đoàn Uyển Như càng lớn mạnh hơn nữa.
Tương lai, vươn ra khỏi thành phố Giang Tư không chỉ là sản phẩm của tập đoàn Uyển Như, mà còn là văn hóa công ty, còn có cả sự nghiệp công ích.
Hôm nay, tập đoàn Uyển Như ở thành phố Giang Thanh có thể nói đã vững chân rồi, bước đầu tiên đi ra khỏi Thành phố Giang Tư, muốn mọi chuyện đều suôn sẽ.
Cố Uyển Như rất coi trọng chuyến đi thành phố Giang Thanh lần này, lần này thỏa thuận hợp tác cũng không chỉ là một công ty, cho nên, cô muốn tự mình đi.
Chỉ cần chân chính nắm được thành phố Giang Thanh trong tay, những khu vực khác, không đánh cũng tự thua.
Giang Hải tự nhiên cũng cùng đi, cũanhng yêu cầu Kim Thâu sắp xếp một đội ngũ vệ sĩ hai mươi người đi theo, bảo đảm cô được an toàn tuyệt đối.
An toàn của Cố Uyển Như, Giang Hải luôn luôn ưu tiên hàng đầu, không dám có chút nào lơ là.
Lần trước đi thành phố Giang Thanh, bởi vì chỉ có một mình Kim Thâu đi theo, suýt nữa đã để Cố Uyển Như bị thương rồi.
Loại chuyện này, Giang Hải tuyệt không cho phép phát sinh thêm lần nào nữa.
Vì tranh đoạt vào danh sách hai mươi người trong đội ngũ vệ sĩ này, đám người Kim Thâu tiến hành một trận thi đấu.
Giang Hải cũng không lo lắng đối với sức chiến đấu của đám người Kim Thâu, thi đấu lần này ngoại trừ đấu võ còn phải thi thêm văn hóa.
Tần Hiên tự mình làm giám khảo, khảo nghiệm năng lực phản ứng tình huống khẩn cấp của đám người Kim Thâu.
Kim Thâu khó khăn lắm mới đạt được vị trí thứ hai mươi, suýt nữa đã bị loại rồi.
Bởi vì xếp hạng quá thấp, nên đội trưởng lần này là một người tên là Chu Khải.
Trước đây, biểu hiện của Chu Khải cũng không có gì nổi trội, nhưng biểu hiện lần này lại khiến cho Giang Hải phải nhìn anh ta với anh mắt khác.
Bởi vì anh ta có thể nhận định tình hình, biết cách biến tấu, suy xét các vấn đề rất toàn diện.
Dù sao, để bảo vệ Cố Uyển Như, khả năng đánh đấm vẫn chỉ là thứ yếu, Cố Uyển Như không xảy ra vấn đề gì mới là quan trọng nhất.
Bởi vì không đạt được hạng nhất, trong lòng Kim Thâu không phục, thành kiến đối với Tần Hiên càng lớn.
Nếu không phải e ngại Giang Hải, anh ta có lẽ muốn tạo phản.
Thời gian ký hợp đồng là buổi chiều, sau đó còn có một cái buổi họp báo, do mấy vị lão đại bên thành phố Giang Thanh sắp xếp, Cố Uyển Như chẳng qua chỉ là đến cho có mặt thôi.
Sáng sớm, tám chiếc xe xếp hàng thật chỉnh tề xuất phát hướng phía thành phố Giang Thanh.
"Anh là muốn đưa em đi du lịch sao? Tại sao lại tới đây?" Cố Uyển Như nhìn ra ngoài cửa sổ, non xanh nước biếc, khung cảnh rất đẹp.
Giang Hải nói: "Hôm nay là sinh nhật của một người bạn, chúng ta đi ăn bánh sinh nhật trước đã."
"Em có quen không?" Cố Uyển Như biết Giang Hải có nhiều bạn ở thành phố Giang Thanh, nhưng không biết đó là ai.
"Biết chứ, lần trước tới thành phố Giang Thanh, em đã gặp qua một lần rồi." Giang Hải đang nói đến là ai, sắc mặt Cố Uyển Như trở nên âm trầm khó coi.
Lúc này, Giang Hải cũng không muốn nói nhiều, Cố Uyển Như không thích giao tiếp cùng người thế lực ngầm, điểm này Giang Hải biết rõ.
Nhưng, đã là làm ăn, bất kể với ai, cũng cần có phương pháp mới được.
Bên ngoài biệt thự của Bàng đại ca, đã đậu đầy các loại xe sang, khách khứa đến từ khắp nơi trong tỉnh.
Những người này, tùy tiện chọn ra một người, đều là nhân vật uy chấn một phương.
Nhưng ở trước mặt Bàng đại ca, bọn họ đều phải cụp đuôi lại.
Có lẽ, từ hôm nay trở đi, bọn họ đều trở thành người của Bàng đại ca.
Bên trong khuôn viên biệt thự, không ít người cũng xì xào bàn tán, vô tình hay cố ý đều liếc nhìn Nghiệp Gia mấy lần.
Bởi vì Nghiệp Gia từ sáng sớm đã đứng ở ngoài cửa, cung kính đón khách.
Không ít người suy đoán, Nghiệp Gia nhất định là đang đợi một nhân vật quan trọng từ phía bắc tới.
Những người này, vẻ mặt khác nhau, đều theo đuổi tâm tư của riêng mình.
Xe của Giang Hải mang biển số của thành phố Giang Tư, đoàn xe chậm rãi từ từ tiến vào, Nghiệp Gia đứng ở bên cạnh cửa như một lão tăng đang nhập định, đôi mắt sáng bừng lên.
Xe vừa dừng hẳn, cửa xe chậm rãi mở ra.
Nghiệp Gia đứng ở bên cạnh cửa: "Anh Giang, hân hạnh hân hạnh."
Trên mặt Nghiệp Gia nở một nụ cười rất chân thành.
Thấy Cố Uyển Như cùng đi, Nghiệp Gia tự nhiên biết được thân phận của Cố Uyển Như.
Cười một tiếng, lập tức hỏi thăm sức khỏe.
"Cô Cố, hoan nghênh cô đến góp vui, hân hạnh được tiếp đón cô."
Có thể dẫn Cố Uyển Như tới, đủ để nói rõ Giang Hải không có chút địch ý nào.
Thật sự rất vui mừng khi Giang Hải đến.
"Chào...!Chào anh."
Cố Uyển Như rất kinh ngạc, rất lịch sự và khách sáo, nghiêng đầu liếc nhìn Giang Hải, trong lòng hoài nghi, mặt mũi Giang Hải lớn như thế nào, ngay cả chủ nhân cũng tự mình mở cửa ra nghênh đón.
Trong lúc Nghiệp Gia đi về phía đoàn xe, không ít người chung quanh đồng loạt đều nhìn sang.
Đây chính là nhân vật quan trọng mà Nghiệp Gia đang chờ sao? Sao lại đi một cái xe bình thường như vậy.
Nhưng khi thấy Giang Hải từ trên xe bước xuống, rất nhiều người có chút sợ hãi, chẳng qua là, trên mặt thật không dám có biểu hiện gì ra.
Rất nhiều người cũng đang do dự, có nên tiến lên, chào hỏi Giang Hải một câu hay không?
Nghiệp Gia mời tất cả người của thế lực ngầm, trong lòng tất cả mọi người đều biết đây là một Hồng Môn yến, chẳng ai ngờ, Giang Hải cũng tới.
Một trận xì xào bàn tán, mọi người đều đang suy đoán, tại sao Giang Hải lại xuất hiện ở đây?
Lẽ nào Giang Hải là tới mừng sinh nhật?
Hay là tới để phá đám?
Tiếp theo đây, thế lực ngầm của tỉnh Hải Đông, sẽ gặp phải sóng gió gì?
Nhưng bất kể là nghĩ như thế nào, Giang Hải và Bàng đại ca, trong bọn họ cũng