Lê Kim Huyên chớp đôi mắt xinh đẹp, nhìn Tô Loan Loan đầy ẩn ý.
“Quân thể quyền! ngoại trừ quân khu Đại Hoa, thì không học được ở đâu khác.
” Tô Loan Loan nói rõ ràng, khiến cho vẻ mặt của Lê Kim Huyên từ từ trở nên nghiêm nghị hơn.
“Theo lời cô nói, anh ta còn có thân phận khác chưa nói?” Lê Kim Huyên nói.
Tô Loan Loan gật đầu: “Nếu như anh ta thật sự dùng quân thể quyền đánh nhau với Hoàng Binh!.
anh ta tuyệt đối có liên quan đến quân khu.
”
Tô Loan Loan vừa thốt ra, ngay lúc đó điện thoại trong túi của Tô Loan Loan reo lên.
Tô Loan Loan nghe máy, tiếng của Irene truyền đến từ đầu dây bên kia: “Tô Loan Loan, tôi có manh mối liên quan đến thân phận của Trần Xuân Độ.
”
Trong lòng Tô Loan Loan khẽ động, Irene thân là một đặc công nên có thể biết được nhiều tin tức hơn, đương nhiên cũng có thể phát hiện thân phận đặc biệt của Trần Xuân Độ.
“Manh mối gì?” Tô Loan Loan trầm giọng hỏi.
“Nói qua điện thoại thì không tiện.
Gặp nhau bên ngoài đi.
Tôi có một kế hoạch.
" Giọng Tô Loan Loan sợ sệt, dường như trốn tránh điều gì đó.
Tô Loan Loan nghĩ một lát, gật đầu, Irene rất nhanh chọn được quán cà phê đối diện tòa nhà Lê Thị.
“Lê tổng, lần tôi nhất định tra ra manh mối.
” Tô Loan Loan sau khi cúp máy, vô cùng tự tin mà nói.
Không như lần trước, cô và Irene đều có manh mối, lần này hợp lực chắc chắn sẽ không về tay trắng như lần trước, không thu được gì nữa,
Nửa giờ sau, Irene và Tô Loan Loan gặp nhau trong quán cà phê, hai người căn bản không biết, ngay sau khi Tô Loan Loan ra khỏi tòa nhà, ở phía sau một ô cửa sổ, Trần Xuân Độ tay đút túi quần, cúi đầu, nhìn chăm chăm Tô Loan Loan ở dưới đất, đôi mắt sâu thẳm, giống như bầu trời đầy sao thần bí.
Sau khi nhìn Tô Loan Loan bước vào quán cà phê, Trần Xuân Độ khẽ mỉm cười, coi như không quan tâm, xoay người trở lại máy tính, đeo tai nghe vào, bắt đầu một trận đấu game kịch liệt!
Tô Loan Loan và Irene thương lượng khoảng một giờ đồng hồ mới rời khòi, về đến tòa nhà Lê Thị,
Khi đi ngang qua phòng làm việc của Trần Xuân Độ, miệng Tô Loan Loan nhếch lên một nụ cười mỉa mai, kế hoạch mà cô và Irene đưa ra là đối phó với Trần Xuân Độ nắm chắc mười phần!
Đột nhiên, một giọng nói khinh bỉ vang lên sau lưng Tô Loan Loan, người này đột nhiên gọi Tô Loan Loan: “Vệ sĩ Tô, cô đi đâu đấy, tôi thấy cô ra ngoài nửa ngày rồi đó.
”
Tô Loan Loan bước chậm lại, lạnh lùng trả lời: “Cần anh quản sao.
”
“Tôi đương nhiên không quan tâm, nhưng cô là vệ sĩ của Lê tổng, cô làm hết trách nhiệm hay chưa? Cô làm được việc giải nguy cho Lê tổng?” Trần Xuân Độ oang oang nói: “Không phải cô tự xưng là đội phó Đội đặc nhiệm nước C sao, sao tôi nhìn không ra thế?”
Tô Loan Loan xoay đầu về phía Trần Xuân Độ, hung dữ nhìn anh một cái, thề sẽ vạch trần thân phận của Trần Xuân Độ, khiến anh ta xấu hổ không thể ở lại đây thêm nữa!
Trần Xuân Độ ở Lê Thị như cá gặp nước, nếu không phải do có Lê Kim Huyên, thì anh không sợ cái gì nữa hết!
Tô Loan Loan hừ lạnh, không để ý đến Trần Xuân Độ, nhỏ không nhịn lớn khó thành, chờ sau khi vạch trần Trần Xuân Độ, xem anh ta còn khoa trương thế nào!
Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm Tô Loan Loan rồi bước vào phòng, hai mắt nheo lại, ha ha cười một tiếng, đóng cửa phòng lại.
Trần Xuân Độ vừa ngồi xuống, điện thoại reo lên, Trần Xuân Độ quét mắt nhìn qua, thì phát hiện là tin nhắn của Irene.
Trần Xuân Độ nhấp vào xem! ánh mắt bổng chốc nóng lên, nội tâm như đang dập bùm bùm! Irene hẹn anh ăn cơm!
Cực phẩm Irene khiến người đàn ông nào cũng khó quên, cũng không thua kém gì người đẹp Lê Kim Huyên! Là nữ thần có thể được Trần Xuân Độ chấm điểm cực cao 9.
9!
Ngoài ra Irene Irene đã trải qua quá trình đào tạo khốc liệt, khí chất sức hút vô cùng hoàn hảo, quyến rũ khó cưỡng.
Người đẹp như Irene chủ động hẹn anh, chuyện này căn bản không người đàn ông nào kìm nén nổi, khiến máu huyết sôi sục!
Huống hồ chi Irene đã có một khoảng thời gian không liên lạc, lại đột nhiên hẹn anh ăn cơm, càng khiến anh kinh ngạc hơn.
Nhưng mà Trần Xuân Độ không do dự chút nào, lập tức đồng ý!
Ngay sau khi nhắn tin trả lời, trong quán cà phê đối diện tòa nhà Lê Thị, một mỹ nhân xinh đep đeo kính râm, liếc nhìn màn hình điện thoại, khóe miệng nhếch lên một vòng, cất điện thoại đi, đứng dậy rời khỏi quán cà phê.
Lời nhắc nhở của Lê Thần Yên cứ vang lên trong tâm trí cô: “Là rồng hay rắn, thử là biết, cách do thám này, rất dễ hạ thấp tính cảnh giác của anh ta.
”
Đây là kế sách của Lê Thần Yên, là âm mưu từ đầu đến đuôi, Lê Thần Yên đoán được Trần Xuân Độ sẽ không chống lại được người đẹp, để Irene tiếp cận Trần Xuân Độ với vẻ ngoài quyến rũ!
Anh ta muốn Irene giả dạng thành một tác phẩm nghệ thuật tinh tế nhưng đầy sát khí, chờ đến khi Trần Xuân Độ lọt bẫy, vào lúc hắn thoải mái nhất thì giáng một đòn nặng nề xuống!
…………
Nhà họ Hoàng, trong phòng khách.
Hoàng Binh và Hoàng Vinh ngổi ở hai phía, một ông lão vẻ mặt thờ ơ ngồi ở chính giữa, trong phòng khách có không ít người, đều là những người đứng đầu ở nhiều lĩnh vực khác nhau.
Bọn họ đều họ Hoàng!
Ông lão ở trung tâm vuốt bộ râu bạc trắng, nghe Hoàng Binh nói rõ đầu đuôi, từ từ mở đôi mắt trong suốt, nhìn một người đàn ông ở bên cạnh, "Con thấy thế nào?"
Hoàng Vinh mặt đầy cung kính, người này không phải ai khác, chính là chú hai của Hoàng Vinh, tướng lĩnh của quân khu Đại Hoa!
“Trưởng lão, nếu như người này biết quân thể quyền, vậy nhất định phải gạt bỏ! Uy nghiêm nhà họ Hoàng không thể bị giẫm đạp nhục nhã, nếu không tam đại gia tộc kia sẽ cười nhạo đời này của chúng ta!” Chú hai của Hoàng Vinh mở miệng, âm thanh vang vọng, trong lời nói như có