"Mẹ kiếp! Để tao xử nó!" Một gã đầu đinh bỗng hét lớn, quơ lấy một ống thép loang lổ vết rỉ, đằng đằng sát khí vọt về phía Trần Xuân Độ.
Mấy gã đầu đinh cởi áo khoác xuống, vẻ mặt dữ tợn trừng mắt với Trần Xuân Độ.
Bọn chúng ở trần, từng khối cơ bắp cường tráng cuồn cuộn, khiến cô gái phía sau lưng Trần Xuân Độ bị dọa, gương mặt xinh đẹp trắng bệch.
Đây không phải một đám lưu manh bình thường, bọn chúng đều từng tập võ
Thậm chí trong đó có mấy gã ánh mắt hung ác lạnh lẽo, tản ra sát khí doạ người, bọn chúng còn từng giết người.
Vù!
Trần Xuân Độ bị mấy gã đầu đinh vây quanh, chúng cùng nhau tiến lên, định loạn côn đánh Trần Xuân Độ chết tươi.
Trần Xuân Độ khinh thường quét mắt, hai chân đạp một cái, mặt đất nổ vang một tiếng, Trần Xuân Độ bỗng biến mất ngay tại chỗ.
"Nó đi đâu rồi?" Mấy gã vẻ mặt ngưng trọng, hai mặt nhìn nhau.
Lúc này đêm đã khuya, Trần Xuân Độ ẩn nấp tại trong màn đêm, mấy gã đầu đinh nhìn chung quanh, nhưng không hề thấy tung tích Trần Xuân Độ.
"Đại ca, không phải nó chạy rồi chứ?" Một gã nói.
Một giây sau, trên không trung, Trần Xuân Độ lạnh lùng nhìn lướt qua mấy gã đầu đinh, hai tay vung lên, tay phải cầm dao găm Long Nha đen nhánh, gân xanh hai tay bỗng nổi lên.
Ầm!
Trần Xuân Độ hạ xuống đất, nền xi măng cứng rắn...!lại có thể ken két vỡ ra.
Dưới chân Trần Xuân Độ có một vết nứt hình mạng nhện, nhìn thấy mà giật mình, vết nứt lan ra xung quang.
Mấy gã đầu đinh nhìn thấy cảnh này, hai mắt đột nhiên co rụt lại.
Trần Xuân Độ bước lên một bước, động mạnh người, dao găm Long Nha trong tay giống như một tia chớp màu đen, bắn ra vèo vèo.
Một gã đầu đinh bất ngờ hét lên thảm thiết, cổ tay của gã chỉ còn lại một lỗ hình vuông, máu tanh chảy tràn ra, tay phải của gã đã bị cắt đứt.
"Nó ở đâu?" Mấy gã còn lại cau mày, bởi vì...!từ đầu đến cuối, bọn chúng không hề nhìn thấy Trần Xuân Độ ra tay, ngay cả cái bóng cũng không sờ được.
"Tay phải sờ, chặt tay phải."Một âm thanh bình tĩnh lạnh lùng quanh quẩn trong bóng tối mịt mù thăm thẳm, nhiệt độ xung quanh hạ xuống rất nhanh.
Nơi đây bất giác trở nên lạnh lẽo như phủ băng.
"Giả thần giả quỷ, mày có bản lĩnh thì ra đây." Một gã lạnh lùng quát lên.
Nhưng vẻ mặt gã lập tức trầm xuống, chỉ thấy Trần Xuân Độ thong thả bước ra từ bóng tối thăm thẳm vô biên, ánh mắt lạnh lùng, không hề có chút tình cảm nào nhìn thẳng vào bọn chúng, giống như đang nhìn mấy cái xác chết.
Nếu như mấy nhân vật đứng đầu ở hải ngoại nhìn thấy cảnh này, chắc chắn sẽ run rẩy trong lòng.
Bởi vì, đây là biểu hiện phẫn nộ của Long Vương.
Từng có lời lưu truyền sau khi Long Vương đi ra khỏi cuộc chiến Chechnya: Long Vương giận dữ, xác chết nằm nghìn dặm, Long Vương đồ sát, máu chảy thành sông.
Long Vương rất hiếm khi tức giận, nhưng hôm nay, anh đã bị chạm vào ranh giới cuối cùng rồi.
Lê Kim Huyên...!là của riêng anh...!thế mà anh đã tận mắt nhìn thấy Lê Kim Huyên bị nhục nhã và đùa bỡn.
Mấy gã này đã sớm nằm trong danh sách diệt sạch của Long Vương rồi.
Mấy gã đầu đinh không khỏi âm thầm sợ hãi...!Bọn chúng không biết vì sao, lúc này Trần Xuân Độ mang đến cho bọn chúng cảm giác hoàn toàn khác biệt.
Cảm giác này, rất đáng sợ.
"Chết đi!" Một gã đầu đinh bước lên quơ lấy ống thép, hét lớn đập về phía đầu Trần Xuân Độ.
Ống thép vụt mạnh ra tạo thành tiếng gió vù vù, cô gái phía sau Trần Xuân Độ sợ hãi hét lên, nếu ống thép này đập xuống đầu, chắc chắn sẽ đầu rơi máu chảy, đầu nở hoa.
Nhưng vẻ mặt Trần Xuân Độ vẫn bình tĩnh, không hề tránh né, thậm chí mắt không chớp lấy một cái.
"Cốp!" Ống thép đập vào trán Trần Xuân Độ, nhưng Trần Xuân Độ không hề nhúc nhích, khiến gã trợn trừng hai mắt, vẻ mặt khó tin.
"Không...!không thể nào..." Gã lui về phía sau, ống thép này, gã đã dùng hết sức, vậy mà không hề làm Trần Xuân Độ bị thương.
"Cái này...!không thể đả thương tao được..." Trần Xuân Độ hờ hững mở miệng, một tay nắm chặt ống thép, đôi mắt khép hờ, đột nhiên lóe lên một ánh sáng vô cùng lạn lùng.
"Ha ha ha..."
Hai tay Trần Xuân Độ phát ra lực rất lớn, trước sự chứng kiến của mấy gã đầu đinh, chỉ thấy ống thép...!lại vặn vẹo biến hình.
Mấy gã đầu đinh hoàn toàn kinh hãi.
Trần Xuân Độ buông ống thép ra, ống thép rơi trên mặt đất vang lên âm thanh lanh lảnh.
Mấy gã đầu đinh sững sờ, vẻ mặt sợ hãi.
Sức mạnh hết sức đáng sợ này của Trần Xuân Độ khiến bọn chúng hoàn toàn sợ hãi.
Mà cô bé phía sau Trần Xuân Độ ngơ ngác nhìn anh, lúc lâu vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Đây...!chẳng lẽ chính là siêu nhân trong truyền thuyết sao? Người bình thường căn bản không có sức mạnh này, chỉ có siêu nhân trong điện ảnh mới có thể làm được như thế mà thôi.
"Mày...!rốt cuộc muốn làm gì?" Rốt cục, mấy gã đầu đinh không dám tùy ý hành động, vẻ mặt nghiêm túc, dè dặt mở miệng.
"Tao muốn làm gì à?" Gương mặt lạnh lùng của Trần Xuân Độ hiện lên vẻ trào phúng, chế giễu nói: "Tao muốn...!khiến chúng mày...!chết."
Vù! Mấy gã đầu đinh đồng loạt biến sắc, Trần Xuân Độ chỉ có một mục đích, chính là muốn mạng của bọn chúng.
"Mẹ kiếp! Khiến chúng tao chết! Cút mẹ mày đi!" Một gã không thể nhịn được nữa, nương theo ánh sáng gào thét đập về phía Trần Xuân Độ.
"Keng!" Một ống thép to cứng rắn đập vào mặt Trần Xuân Độ, nhưng gương mặt Trần Xuân Độ thậm chí không để lại vết tích nào...!mà ống thép thì đã vặn vẹo.
"Sao có thể chứ?" Mấy gã đầu đinh chật vật