Nhà họ Thanh.
Lâm Thiên Hùng tự mình tới cửa viếng thăm còn mang theo quà tặng hậu hĩnh, đồng thời dùng cả sắc mặt khó coi nói: “Ông Thiếu Bình, môi trường buôn bán hiện giờ của Đà Nẵng chúng ta đã kém đến như vậy rồi sao?”
“Vì để giành chiến thắng trong đàm phán việc buôn bán, cho nên mới bất chấp phái người đi đánh gãy xương sườn của con trai đối thủ hay sao?”
Nghe nói như vậy, vẻ mặt của Thanh Thiếu Bình đột nhiên biến sắc nói: “Là ai dám làm càn như vậy?”
“Môi trường buôn bán của Đà Nẵng chúng ta luôn luôn đều công bằng, công chính và công khai, người nào dám làm bậy thì cũng chính là đang làm khó dễ Thanh Thiếu Bình tôi đây!”
“Chẳng lẽ ông không nói cho đối tượng đàm phán của ông răng núi dựa ở phía sau lưng của ông là tôi hay sao?”
Lâm Thiên Hùng thở dài nói: “Ông Thiếu Bình, có thể là do sức ảnh hưởng của ông vẫn còn chưa đủ”
“Con trai Lâm Long của tôi đã đề cập tới tên của ông rồi, nhưng mà kết quả lại bị người ta đánh gãy mười mấy chiếc xương sườn, bây giờ còn đang nằm ở trong Bệnh viện, chỉ còn dư lại một hơi tàn mà thôi!”
“Cái gì?”
Thanh Thiếu Bình bất chợt đứng lên, sắc mặt trông vô cùng khó coi.
Bởi vì những chuyện trong khoảng thời gian lần trước đã khiến cho mạng lưới giao thiệp và lực lượng của nhà họ Thanh giảm bớt khoảng chừng ba phần, bởi vậy vì để đền bù những tổn thất đó, Thanh Thiếu Bình mới đặc biệt lôi kéo Tập đoàn Đế Hào.
Nhưng bây giờ, con trai của Chủ tịch Tập đoàn Đế Hào cũng coi như là người nửa dưới quyền của mình lại bị đánh đến nhập viện, điều này rõ ràng là không cho người đứng thứ ba ở Đà Nẵng này là ông ta mặt mũi mài “Ông nói cho tôi biết, rốt cuộc ai là kẻ đánh người? Tôi sẽ cho ông một lời giải thích có thể khiến ông hài lòng!” Thanh Thiếu Bình trầm giọng mở miệng nói.
Trong con ngươi của Lâm Thiên Hùng hơi thoáng qua một tia lạnh lẽo, sau đó nói: “Người Thanh Thiếu Bình hít sâu một hơi, lạnh lùng nói: “Nói thật nói cho ông cũng được thôi, Chủ tịch Hùng, Trịnh Tuyết Dương này là cháu gái bên ngoại của nhà chúng tôi”
“Còn Bùi Nguyên Minh kia là người chồng đến cửa ở rể của cô ta!”
“Dĩ nhiên, ông cũng không cần phải cho rằng giữa chúng tôi có quan hệ thân thích thì tôi sẽ nghiêng về phía bọn họ!”
“Trên thực tế, bây
giờ chúng tôi rất ghét cả nhà bọn họi”
Thứ mà Lâm Thiên Hùng chờ chính là những lời này, cho nên ông ta nhanh chóng đổ dầu vào.
lửa: “Hóa ra là người này! Tôi cũng đã nghe nói từ sớm rồi rằng hình như là cháu gái bên ngoại của nhà các ông có ý nhượng lại một số cổ phần của Công ty Bạch Vân cho nhà họ Thanh, nhưng mà sau đó lại bị cái tên con rể đến cửa ăn bám này ngăn cản!”
“Còn nữa, cái tên con rể đến cửa ăn bám này rất quá đáng! Tôi cảm thấy cậu ta đang ôm ý định gì đó không tốt!”
“Cậu ta vậy mà lại không coi ai ra gì, ngang nhiên ôm ôm ấp ấp cùng với em vợ của chính mình ở trong trường Đại học Dương Thành, thật là còn ra thể thống gì nữa!”
“Con trai của tôi thật lòng thật dạ thích em vợ của cậu ta cho nên mới không thể giương mắt nhìn cảnh đó được, vì vậy mới nhịn không được mà nói mấy câu, không ngờ lại bị đánh thành như vậy!”
“Hầy!”
Trên mặt của Lâm Thiên Hùng tràn đầy vẻ than thở và bất lực, nhưng mà lời nói ra đều là đổi trắng thay đen!
“Càn rỡi Lần này, bà cụ Thanh Kiều nổi giận!
“Cái tên Bùi Nguyên Minh vô dụng này, đã gieo họa Trịnh Tuyết Dương rồi vẫn chưa thấy đủ mà còn muốn gieo họa cả Trịnh Khánh Vân nữa hay sao?”
“Không phải là cái tên vô dụng này muốn lấy đủ cả tiền tài và người đẹp, một mình độc chiếm hết toàn bộ tài sản của nhà Trịnh Tuyết Dương đấy chứ?”
Vốn dĩ là người của nhà họ Trịnh cũng không đến mức quá tức giận, nhưng mà sau khi nghe được câu này thì mỗi một người đều nổi giận!
“Phản rồi, phản hết cả rồi! Rõ ràng là không để nhà họ Thanh chúng ta vào trong mắt mài “Thừa dịp vẫn còn sớm thì hãy mau mau đuổi người như vậy ra khỏi cửa đi “Cũng là bởi vì Bùi Nguyên Minh cho nên Trịnh Tuyết Dương bây giờ mới không nghe lời như vậy!
Thanh Thiếu Bình cũng lạnh lùng cười nói: “Chắc chắn là Thanh Thiếu Bình tôi sẽ xử lý chuyện ngày hôm nay!”