*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ở phía sau cách đó không xa, một chiếc xe Lexus LX570 màu trắng không nhanh không chậm, thỉnh thoảng lên trước, thỉnh thoảng lên sau, khiến người ta không nhìn ra được mục đích của nó.
Nhưng cho dù nó lái đi thế nào, vẫn luôn không cách xe của Hạ Vân quá xa.
Bùi Nguyên Minh nhìn thấy cảnh này, hơi híp mắt nói: “Hạ Vân, xem ra hai ngày nay không phải người nhà họ Trầm không dám động vào cô, mà là bọn họ đều đang đợi người khác đến”
“Tôi vốn cho rằng, chuyện nhà họ Trầm có thể giải quyết dễ dàng, bây giờ xem ra...”
“Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng”
Hạ Vân cũng híp mắt nhìn phía sau một lát, sau đó thản nhiên nói: “Hiện giờ nhà họ Trầm bị tổ chức sát thủ năm đó uy hiếp, căn bản không dám tùy tiện ra cửa.”
“Cho dù là Trâm Trí Đạt đi ra ngoài, bên cạnh cũng cần phải mang theo hơn mười người.”
“Ở trong tình huống này, sao bọn họ có thể phái ra quân đủ sức lực tới bắt tôi?”
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Cho nên bọn họ trực tiếp mời tôn đại thần ở Yến Kinh tới?”
Hạ Vân không quay đầu, mà nghiêng đầu nhìn Bùi Nguyên Minh một lát, bỗng nhiên nói khẽ: “Tổng giám đốc Bùi, anh cũng biết rồi đấy, bây giờ tổ chức sát thủ để mắt tới nhà họ Trầm, là nhà nào?”
“Nhà đó sao?”
Hạ Vân thản nhiên nói: “Năm đó chúng tôi gọi là gì, tôi cũng không rõ lắm”
“Nhưng bây giờ bọn họ tên là Tiểu Lâu!”
Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt, một lát sau nhẹ giọng mở miệng:
“Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ?”
“Đúng vậy, là Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ..."
Sau khi nhận được chắc chắn, Bùi Nguyên Minh xoa trán, thở dài nói: “Chẳng trách nhà họ Trầm sợ hãi như vậy, tổ chức này, tuy kém mấy tổ chức sát thủ lớn nhất trên thế giới, nhưng tổ chức của bọn họ vô cùng nghiêm mật”
“Nghe nói, đời trước bọn họ là một trong ba tổ chức sát thủ lớn ở Đại Hạ”
“Nhà họ Trầm, gặp phiền phức lớn rồi”
“Tuy tôi bảo sát thủ đứng thứ ba là Nam Cung Ngọc đi bảo vệ mẹ cô, nhưng dựa theo tình hình trước mắt, chưa chắc có thể đảm bảo an toàn một trăm phần trăm”
Hạ Vân thản nhiên nói: “Tôi biết.”
“Cho nên nhà họ Trâm mời anh Phương, Phương Trung Nghĩa..."
Lúc Bùi Nguyên Minh xoa trán, trên xe Lexus LX570 ở phía sau, Phương Trung Nghĩa mặc trang phục của Saint Laurent bắt chéo hai chân, híp mắt nhìn xe Mercedes ở phía trước, trong đôi mắt lóe lên vẻ lạnh nhạt.
Bên chỗ anh ta, Miyamoto Sakura một mỹ nhân Đảo Quốc mặc Kimono vừa vươn tay bóp chân cho Phương Trung Nghĩa, vừa mỉm cười nói: “Anh Phương, nếu tôi không nhìn nhầm, vừa rồi tốc độ xe Mercedes giảm gân ba mươi phần trăm, nửa phút sau lại đột nhiên tăng tốc”