Trong lúc Triệu Thanh Hạm đang xem thường Bùi Nguyên Minh bám váy phụ nữ.
Bùi Nguyên Minh đã cùng mấy người Lâm Mạn Ni ngồi vào chỗ của mình trong buổi tiệc mừng thọ.
Ở đây có không ít người quen, như Lâm Mạn Ni, Thanh Hư đạo trưởng, Uông Vĩ Thành và những người khác.
Có lẽ mấy người Lâm Khang Dụ và Lưu Hoằng Nhiên cũng tới, chẳng qua quan chức thì có chỗ của quan chức, lúc này đây chắc hẳn Trầm Tú Tùng đang tiếp đãi bọn họ trong phòng tiếp khách bên cạnh.
Nhưng có một chuyện khá kỳ lạ, Trầm Trí Đạt ~ Một trong sáu thế tử của thủ đô hôm nay lại không xuất hiện ở đây để chủ trì buổi lễ.
Mặc dù Bùi Nguyên Minh có chút nghi ngờ, nhưng anh cũng không nói gì thêm, mà chỉ nhiệt tình làm động tác chào hỏi với những người đang ngồi.
Sau khi chào hỏi hết khách mời, Bùi Nguyên Minh mới phát hiện bữa tiệc này còn hai ghế trống.
Một chỗ chắc là của Trầm Thiên Ân nhà họ Trầm giàu nhất Giang Nam.
Còn chỗ ngồi kia, chỉ viết một chữ Chân.
Bùi Nguyên Minh chỉ hơi suy nghĩ một lát là đã hiểu ra, vị trí này chắc là của nhà họ Chân thủ đô.
Nhà họ Chân và nhà họ Trầm đều là một trong mười gia tộc đứng đầu, hơn nữa đây còn là hai gia tộc lớn thực sự cắm rễ sâu ở thủ đô này.
Vị trí này hẳn là dành cho gia chủ nhà họ Chân thủ đô.
Tuy trong hội trường chật ních nhiều khách quý, nhưng vì lí do vừa rồi Bùi Nguyên Minh đã hấp dẫn vô số ánh mắt của mọi người, nên giờ phút này không ít người mới chú ý tới bên bàn chính còn có một nhân vật lớn chưa xuất hiện.
“Các ông nói xem, sắp tới giờ bắt đầu bữa tiệc rồi, sao gia chủ nhà họ Chân vẫn còn chưa tới nhỉ?”
“Có lẽ sẽ không tới đâu! Nghe đồn, gia chủ nhà họ Chân ở thủ đô lúc nào cũng vểnh lỗ mũi lên trời, dứt khoát không cho những người khác mặt mũi đâu”
“Lúc trước ông cụ Trầm Thiên Ân nhà họ Trầm nói chuyện, có lẽ gia chủ nhà họ Chân sẽ còn cho mấy phần mặt mũi, nhưng nghe nói tối nay gia chủ nhà họ Trầm sẽ nhượng quyền, sau này sẽ do thế tử Trầm Trí Đạt nắm hết quyền lực, dưới tình huống như vậy, sao gia chủ nhà họ Chân có thể tiếp tục cho gia chủ nhà họ Trầm mặt mũi được?”
“Nghe nói không chỉ như vậy đâu: “Ồ, ông còn biết thêm chuyện gì nữa à?”
“Nghe nói, vốn dĩ Phương Trung Nghĩa một trong bốn cậu chủ của Yến Kinh ấy, chuẩn bị kết thông gia với nhà họ Trầm.
Cũng không biết lúc đó có phải thần kinh của gia
chủ nhà họ Trầm chập mạch hay không, vậy mà hôm nay lại quyết định từ chối cậu Phương kial”
“Trời ạt Nhà họ Phương ở Yến Kinh cũng là một trong mười gia tộc đỉnh cao đấy, hơn nữa vị trí còn xếp cao hơn nhà họ Trầm thủ đô nhiều”
“Đắc tội với cậu Phương, chỉ sợ sau này nhà họ Trầm muốn bước thêm nửa bước cũng khó”
“Chẳng trách gia chủ nhà họ Chân lại không cho gia chủ nhà họ Trầm một chút thể diện nào, hóa ra còn có nguyên nhân như vậy”
“Nhà họ Chân ở thủ đô chuẩn bị liên thủ với nhà họ Phương ở Yến Kinh nữa đấy à!”
“Cũng chưa chắc đã liên thủ, nhưng nhà họ Chân ở thủ đô chắc chắn sẽ vui lòng nhìn nhà họ Trầm bị nhà họ Phương chèn ép đấy!”
“Cho nên bất kể vì nguyên nhân nào, tối nay chắc chăn gia chủ nhà họ Chân cũng sẽ không đến đây!”
“Tôi cũng là đến đây mới biết được những chuyện này đấy, nếu không, tôi nhất định sẽ tìm lý do từ chối ngay”
“Chỉ vì một nhà họ Trầm này mà đắc tội với nhà họ Chân và nhà họ Phương, không đáng chút nào.
Những người xung quanh đều mồm năm miệng mười bàn tán vấn đề này Sau khi Bùi Nguyên Minh nghe xong mấy lời người kia nói, anh cũng mơ hồ hiểu được chuyện này là sao rồi.
Ánh mắt anh quét một vòng trong hội trường, nhưng không nhìn thấy mẹ Hạ và Hạ Vân đâu.
Chắc hai người kia đang ở cùng Trầm Thiên Ấn.
Lâm Mạn Ni tò mò nhìn Bùi Nguyên Minh, cô ta nói: “Bùi Nguyên Minh, cậu đang nhìn gì thế?”
Bùi Nguyên Minh nói khẽ: “Không có gì đâu, tôi chỉ đang tò mò chút thôi, nếu theo lời những người kia nói, vậy quyền lực của nhà họ Trầm sẽ rơi vào trong tay Trầm Trí Đạt”
“Nhưng dù gì Trầm Trí Đạt cũng là một trong sáu thế tử của thủ đô, hơn nữa với quan hệ của anh ta và Phương Trung Nghĩa, chắc chắn không đến mức để nhà họ Trầm bị nhà họ Phương chèn ép chứ”
Lâm Mạn Ni nói khẽ: “Có lẽ cậu Bùi không biết rồi, tuy bên ngoài đang đồn người được chọn sẽ là Trầm Trí Đạt, nhưng Trầm Tú Tùng là người đứng thứ hai của thủ đô, cũng đã quản lý ở thành phố này nhiều năm rồi, nếu nhà họ Trầm đổi chủ, vậy vị trí kia cũng sẽ rơi vào trong tay ông ta chứ không tới lượt Trầm Trí Đạt”