“Còn Trầm Trí Đạt kia được mọi người gọi là một trong sáu thế tử của thủ đô, điều đó cũng đủ để chứng minh năng lực của anh ta rồi: “Anh ta chắc chắn sẽ không dễ dàng nhường quyền lực đâu, cũng không để Trầm Tú Tùng thuận lợi ngồi vào vị trí ấy được.”
“Cho nên buổi tiệc tối nay không có khả năng kết thúc đơn giản như vậy đâu”
“Nếu Trầm Tú Tùng ngồi vào vị trí kia, nhà họ Trầm nhất định sẽ bị nhà họ Phương liên thủ với nhà họ Chân ở thủ đô chèn ép”
“Còn nếu Trầm Trí Đạt giành được quyền, nhà họ Trầm, một trong mười gia tộc đứng đầu thủ đô, nói không chừng sẽ biến thành gia tộc phụ thuộc vào nhà họ Phương gia Yến Kinh”
“Bất kể nhìn từ góc độ nào, kết cục của nhà họ Trầm cũng sẽ không quá tốt”
Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt, Lâm Mạn Ni không hổ là người của mười gia tộc đứng đầu, cô †a hiểu rõ những chuyện này hơn ai khác.
Anh hơi tò mò nói: “Chẳng lẽ không có biện pháp nào để phá vỡ cục diện này sao?”
“Có”
Lâm Mạn Ni gật đầu: “Nhưng lại vô cùng khó khăn”
“Biện pháp gì?”
“Ông cụ Trầm Thiên Ân tiếp tục cầm quyền, chỉ cần ông ta vẫn còn ngồi đó, vậy có thể tiếp tục áp chế tất cả người nhà họ Trầm, cũng có tư cách chống lại những gia tộc đứng đầu khác.”
“Nếu có thể cho ông ta thêm mấy năm, bất kể là cướp lấy lực ảnh hưởng của Trầm Tú Tùng tại thủ đô, hay là xóa bỏ thân phận của Trầm Trí Đạt ở nhà họ Trầm, đều có thể dễ dàng dung hợp.
thực lực của nhà họ Trầm lại một chỗ lần nữa”
“Như vậy, nhà họ Trầm vấn là một trong những gia tộc đứng đầu như trước”
“Chẳng qua, mấy tháng này nhà họ Trầm loạn trong giặc ngoài, ông cụ Trầm Thiên Ân chưa chắc đã chống chọi qua hôm nay”
Bùi Nguyên Minh khẽ gật đầu không nói thêm gì nữa, tuy hôm nay anh đã có sắp xếp, nhưng chuyện này phát triển thế nào cũng phụ thuộc vào sự lựa chọn của Hạ Vân.
Nói cho cùng, đây là chuyện của nhà Hạ Vân, nguyên nhân khiến anh quyết định xuất hiện ở đây, là vì muốn chống lưng và ủng hộ Hạ Vân.
Chỉ cần Hạ Vân an toàn, cho dù từ hôm nay nhà họ Trầm sẽ hoàn toàn suy sụp, vậy cũng chẳng có bất cứ liên quan gì đến Bùi Nguyên Minh anh.
Đương nhiên, nếu như Hạ Vân muốn nắm quyền khống chế nhà họ Trầm, vậy Bùi Nguyên Minh sẽ không chút do dự mà giành quyền lực của nhà họ Trầm vào trong tay cô ta.
Nhìn thấy biểu cảm của Bùi Nguyên Minh, hai mắt Lâm Mạn Ni xẹt qua một tia sáng, cuối cùng cũng không nói gì thêm.
Cô ta là một người phụ nữ thông minh, tất nhiên hiểu vì sao một
nhân vật như Bùi Nguyên Minh lại xuất hiện ở đây hôm nay.
Nhưng nếu cô ta đã nói đến điểm dừng rồi, tuyệt đối sẽ không hé miệng nửa câu nữa.
“Bịch bịch bịch”
Đúng vào lúc này, chỉ nghe thấy trước cửa lớn nhà họ Trầm truyền đến một loạt tiếng bước chân.
Một lát sau, những tiếng hét thảm thiết vang lên, giờ phút này thân hình của mấy vệ sĩ phụ trách canh cổng bị đánh bay về phía đại sảnh, trong miệng không ngừng chảy máu.
Còn có mấy người bay về phía bàn ăn, cuối cùng biến thành đống lộn xộn.
Cả hội trường gần như theo bản năng nhìn sang, lúc này thấy có một đám người đang chậm rãi đi vào từ đại sảnh.
Trên người những người này mặc áo trắng quần trắng, đang mặc đồ tang nhưng lại mang theo khí thế ngông cuồng không ai bì nổi.
Người đi cuối cùng là một người đàn ông chừng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, anh ta mặc một bộ âu phục màu trắng, trên ngực cũng cài thêm bông hoa trắng.
Trong tay ôm một bức di ảnh trắng đen, khí thế trên người vô cùng lạnh lẽo.
Gần như tất cả những người nhìn về phía anh †a đều sẽ cảm thấy linh hồn run lên một cái, cảm thấy khắp người đều cực kỳ lạnh lo.
Bùi Nguyên Minh híp mắt nhìn mấy người này, một lát sau mới nhẹ giọng mở miệng: “Hồng Lâu”
Lâm Mạn Ni nghe vậy thì hơi sững sờ, hiển nhiên không ngờ Bùi Nguyên Minh sẽ nói ra hai chữ này.
Những người này đều là sát thủ của tổ chức sát thủ Hồng Lâu.
Chỉ có điều, tổ chức sát thủ này đã áp bức nhà họ Trầm nhiều ngày như vậy, không ám sát ngay lập tức, mà lại bắt đầu làm loạn trong buổi tiệc mừng thọ hôm nay, quả thật khiến người ta không nhìn ra mục đích thực sự của bọn họ.
Rất nhiều người của nhà họ Trầm lúc này cũng theo bản năng đứng lên, sắc mặt khó coi nhìn cảnh tượng kia.
€ó một người giúp việc của nhà họ Trầm nhanh chóng chạy tới sân sau, chỉ một lát sau mọi người đã nhìn thấy Hạ Vân đi ra.
Ánh mắt của cô ta và Bùi Nguyên Minh nhìn thoáng qua nhau, không nói gì, vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía trước.
Hiển nhiên, những người của Hồng Lâu đến đây hôm nay không hề có mục đích tốt.