"Ông không uống sao?"
Vẻ mặt Vân Ngọc Hạ kinh ngạc, nhưng nhanh chóng khôi phục như thường. "Nhưng mà cũng được, ông đã không bị liệt, như vậy tôi sẽ tự tay chém đứt tay chân ông, hiệu quả cũng như nhau thôi." của tôi, chỉ sợ
Trầm Thiên Ân mỉm cười nói: "Muốn tay chân không dễ dàng như bà tưởng tượng đầu. "Nói ví dụ như, hiện giờ đám tay súng vô cùng coi trọng bà, thực sự nghe lời như bà nghĩ sao?"
Sau khi nói xong, Trầm Thiên Ân vỗ tay một cái, lập tức chỉ thấy đám tay súng vốn cầm súng chĩa về phía nhà họ Trầm, lúc này lập tức thay đổi phương hướng, họng súng lạnh lẽo chĩa về phía Vân Ngọc Hạ, khiến bà ta không còn đường tiến lùi. Vẻ mặt Vân Ngọc Hạ thay đổi, một lát sau bà ta lạnh giọng nói: "Hay cho Trầm Thiên Ân, hay cho Trầm Trí Đạt!” "Không thể ngờ tới hai ba con các người cùng liên thủ tạo ra ván cờ này, cùng lừa tôi.”
Trầm Thiên Ân mim cười, nói: "Ván cờ tôi bố trí không tệ, nhưng đứa con trai ngốc tự cho là đúng của tôi, thực sự có ý nghĩ hợp tác với bà “Chỉ tiếc, dù sao cũng là người tôi nhìn lớn lên, chút tâm tư nhỏ đó của thằng bé, tôi nhìn sẽ không hiểu sao?" “Dần tên nghịch tử kia ra đây."
Giọng nói của Trầm Thiên Ân vừa mới ngừng, chỉ thấy trong sườn đại sảnh có mấy tay súng của nhà họ Trầm kéo Trầm Trí Đạt, sau đó đạp anh ta vào trong đại sảnh.
Thấy cảnh tượng như vậy, mọi người rung động.
Người nào cũng không nghĩ tới, hôm nay Trầm Trí Đạt vốn sẽ đạt được quyền hành của nhà họ Trầm, lúc này giống như là tù nhân bị người ta kéo ra? Mà lúc nhìn thấy Trầm Trí Đạt, vẻ mặt trong veo mà lạnh lùng của Vân Ngọc Hạ giống như hơi chấn động, sau đó chỉ trong nháy mắt đã khỏi phục lại bình tĩnh. "Sao thể, Vân Ngọc Hạ, đây không phải là người đàn ông của bà sao?" “Nhìn thấy cậu ta trở thành tù nhân, bà không cảm thấy đau lòng một chút nào sao?" "Nhìn thấy cậu ta vì bà, mất đi quyền thừa kế của nhà họ Trầm, mất đi địa vị thế tử cao cao tại thượng, bà không thấy tiếc hận sao?"
Trầm Thiên Ân híp mắt nhìn cảnh tượng này, vẻ mặt lạnh nhạt mở miệng Những lời này vang lên, bao gồm Trầm Tú Tùng ở trong đó, tất
cả người nhà họ Trầm đều hơi sửng sốt, vẻ mặt khó có thể tin.
Người nào cũng không thể ngờ tới, Trầm Trí Đạt thế tử của nhà họ Trầm, vậy mà có tư tình với Vân Ngọc Hạ? Ngay cả Bùi Nguyễn Minh đều lộ ra vẻ mặt kỳ lạ
Anh trăm đoán ngàn đoán loại khả năng, nhưng cho đến bây giờ đều không nghĩ tới, vậy mà Trầm Trí Đạt có tư tình với Vân Ngọc Hạ?
Tuy Vân Ngọc Hạ nhìn có vẻ trẻ tuổi, nhưng vấn đề là, con trai của bà ta sắp bằng tuổi Trầm Trí Đạt ấy.
Trâu già gặm cỏ non như vậy mà cũng ăn được... . Truyện Mạt Thế
Lúc này mí mắt Trầm Trí Đạt giật giật một lát, một lát sau anh ta hít sâu một hơi, lạnh lùng nói: "Lão già, được làm vua thua làm giặc, dù sao hôm nay ông không chết thì tôi mất mạng, nếu tôi đã rơi vào trong tay ông, ông còn nói lời vô nghĩa như vậy làm gì?" "Giết tôi đi!
Trầm Thiên Ân cười, nhìn Vân Ngọc Hạ nói: “Bà Vân, xem ra thắng con bất hiếu này của tôi không muốn thừa nhận tư tình giữa cậu ta và bà, không biết bà nói thế nào?"
Vân Ngọc Hạ lạnh lùng nói: “Cậu ta có tư tình với tôi? Trầm Thiên Ân, đã đến nước này rồi ông còn muốn hắt nước bẩn lên người chúng tôi ư?" "Tôi nói cho ông biết, cậu ta nghe tôi, chính là vì tôi hạ độc trên người cậu ta, cậu ta nhất định phải làm việc cho tôi "Mà chuyện tôi muốn làm vô cùng đơn giản, chính là để người nhà họ Trầm các người tự tay giết Trầm Thiên Ân ông"
Trầm Trị Đạt nghe thấy thế, thở ra một hơi chua xót, nhưng mà một lát sau anh ta cười khổ một tiếng, không nói gì thêm.
Trầm Thiên Ân lại vỏ tay, thản nhiên nói: "Không tệ, không thể ngờ tới nhân vật lớn của tổ chức sát thủ, vậy mà sẽ vì một người đàn ông mở miệng nói dối như vậy." “Nhưng mà vô dụng thôi, trong tay tôi còn có rất nhiều chứng cử, ví dụ như video clip hai người tăng tịu, tôi năm giữ mấy cái, có cần tôi mở ra cho mọi người xem hay không?”
- -----------------