Cuối cùng Trịnh Khánh Vân không kìm nén được, cô ta tiến lên trước, lớn tiếng nói: “Dì Lục, dì có chút mặt mũi được không?”
“Bởi vì con trai bảo bối của dì, anh rể tôi đã bồi thường một nghìn không trăm năm mươi tỷ, dì chẳng những không biết áy náy, còn muốn bán xe cũ mười năm trước với giá gốc cho anh ấy?”
“Dì nghĩ tiền của anh rể là do gió to thổi tới sao?”
“Còn mẹ nữa, mẹ cũng vậy, những chiếc xe này đều là người ta tặng cho chị gái”
“Chị của con từ chối hết, nhưng mẹ thì hay rồi, lấy hết tất cả, bây giờ còn muốn bán kiếm tiền?”
“Mẹ nói những lời này không đỏ mặt sao?”
“Lương tâm của mẹ không đau à?”
“Câm miệng!”
Thanh Linh xua tay, trở tay tát Trịnh Khánh Vân một cái.
“Phản rồi! Phản rồi!”
“Trịnh Khánh Vân, học đại học, con học tới mức u mê à?”
“Có phải là con quên, mẹ là mẹ con rồi không?”
“Con có tư cách gì nói chuyện với mẹ như vậy?”
“Cậu ta bồi thường một nghìn không trăm năm mươi tỷ, liên quan gì tới mẹ? Ai bảo chiếc xe kia là của cậu ta!”
“Còn nữa, bây giờ mẹ bán xe cho cậu ta, là hời cho cậu ta rồi!”
“Bùi Nguyên Minh, cậu có mua hay không, nếu không mua, bây giờ lập tức thu dọn đồ cút đi!”
“Tôi nói cho cậu biết, mua xe của tôi, hoặc lập tức ký tên lên đơn ly hôn, tự cậu chọn đi!”
Thanh Linh giận dữ liên tục mắng mỏ, cuối cùng chân tướng đã rõ ràng! Bà ta vốn định dùng chuyện tai nạn xe ép Bùi Nguyên Minh ly hôn.
Thấy kế hoạch thất bại, bà ta trực tiếp sử dụng chiêu thứ hai.
Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt liếc mắt nhìn Thanh Linh một cái, nói thật, loại tính kế nhỏ này anh căn bản không để vào mắt.
Lúc này Bùi Nguyên Minh cầm lấy giấy chứng nhận xe nhìn vài lần, sau đó thản nhiên nói: “Những chiếc xe này, mẹ chắc chắn muốn bán chứ?”
“Nếu mẹ chắc chắn, con trực tiếp dựa theo giá gốc ký hợp đồng với mẹ”
“Nhưng mà chúng ta phải nói rõ ràng trước, ký hợp đồng, sau khi đưa tiền cho mẹ, những chiếc xe này sẽ là của con, cho dù con xử lý thế nào, đều không liên quan tới mẹ, có vấn đề gì không?”
“Con rể tốt, không thành vấn đề, chúng ta lập tức ký hợp đồng!”
Thanh Linh vui sướng tới mức sắp nhảy dựng lên.
Tuy
hiện giờ Trịnh Tuyết Dương là người đứng đầu chi thứ chín của nhà họ Chân, nhưng vấn đề là, Trịnh Tuyết Dương quản lý tài sản vô cùng nghiêm ngặt, căn bản không cho Thanh Linh cơ hội giở trò.
Cho nên trên người Thanh Linh không có nhiều tiền.
Chuyện này khiến bà ta nghĩ tới một chuyện, phải tới thủ đô trước đuổi Bùi Nguyên Minh ra khỏi nhà, chính là muốn vét thêm nhiều tiền.
Ngay cả đổi một con rể, mục đích cũng là phải tìm một con rể “hiếu thuận”
, tốt nhất ba ngày hai bữa cho bà ta tiền.
Nghe những lời Thanh Linh nói, nhìn thấy thái độ của bà ta, Bùi Nguyên Minh không nói lời vô nghĩa, mà bảo mấy nhân viên công tác ở đây nhanh chóng định ra hợp đồng, sau đó hoàn thành chuyển giao tài sản.
Nhìn thấy ba trăm năm mươi tỷ gửi vào tài khoản của mình, Thanh Linh kích động tới mức toàn thân run lẩy bẩy, khoản tiền này khiến bà ta thiếu chút nữa quên mất mục đích quan trọng của mình.
“Bùi Nguyên Minh, cậu không hổ là con rể tốt của tôi, cậu đúng là không khiến tôi thất vọng!”
“Nể mặt cậu có tiến bộ, tôi mở lòng từ bi, cho cậu ở biệt thự số một Hương Sơn thêm mấy ngày!”. truyện ngôn tình
“Nếu biểu hiện của cậu tốt, tôi có thể suy xét không đuổi cậu ra khỏi nhà!”
Ba trăm năm mươi tỷ này, khiến Thanh Linh thấy được giá trị của Bùi Nguyên Minh.
Cho dù thực sự muốn đuổi Bùi Nguyên Minh ra khỏi nhà, bà ta cũng chuẩn bị ép sạch giá trị của Bùi Nguyên Minh rồi mới nói chuyện khác.
Dù sao với dáng vẻ thản nhiên của Bùi Nguyên Minh hiện giờ, Thanh Linh suy đoán trên người anh có mấy nghìn tỷ.
Dưới cái nhìn của Thanh Linh, số tiền này đều là của mình.
“Haizz, anh rể, rất xin lỗi anh, mẹ em như vậy...
Trịnh Khánh Vân hơi xấu hổ.
- -----------------