Khi mà Hòa Bích Ngân nhìn thấy Bùi Nguyên Minh cũng rất kinh ngạc, sau đó ghét bỏ nói: "Sư huynh, đây là Bùi Nguyên Minh, là bạn vong niên của ba em"
Trong lúc nói chuyện, sắc mặt Hòa Bích Ngân lạnh lùng nhìn Bùi Nguyên Minh rồi nói: "Bùi Nguyên Minh, anh xuất hiện ở đây làm gì? Nơi này là nơi anh có thể tùy tiện đi tới sao?"
Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: "Là ba của cô gọi điện thoại cầu tôi tới đây." Vừa nói chuyện, anh vừa mở ra ghi chép chứng minh anh đang nói sự thật.
Hòa Bích Ngân nhăn lông mày lại, sau đó lạnh lùng nói: "Tôi không biết vì sao ba của tôi lại gọi điện thoại cho anh, nhưng mà bây giờ sự tỷ của tôi tới rồi, bọn họ nhất định có thể xử lý tốt tình huống của chúng tôi. Cho nên cũng không cần anh."
"Chỉ là dù sao nhà họ Hòa chúng tôi đã tìm anh rồi, hắn không thể để cho anh đi một chuyến không công, đây là 3,5 tỷ, xem như bạn thưởng cho anh."
Dứt lời, Hòa Bích Ngân lấy ra thẻ ngân hàng rồi nhét vào trong tay Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh cũng không để ý chuyện nhỏ nhặt này nên tiện tay cất vào, sau đó trầm giọng nói: "Hoắc Thu Lan hẳn là mẹ của cô phải không? Vừa rồi bà ta bị âm khí nhập thể, suýt chút nữa đã chết, chỉ là tôi đã cứu bà ta rồi, cô cứ yên tâm"
"Bây giờ tôi đi từ đường xem thử."
"Ẩu tả"
Người đàn ông trung niên sầm mặt lại.
"Cái gì mà âm khí nhập thể? Nhóc con, mày là thầy phong thủy sao? Mày học môn phái nào, làm sao dám nói tùy tiện lung tung như vậy?"
"Hoắc Thu Lan rõ ràng nhận lấy kinh hãi nên mới phát tác chứng giật kinh phong mà thôi, được bác sĩ cứu trở về, làm sao trong miệng của mày lại trở thành công lao của mày chứ?"
Người đàn ông không chịu được cảnh một thằng nhóc con lông đều chưa mọc đều lại dám ba hoa chích chòe trước mặt anh ta, còn nói cái gì mà âm khí nhập thế?
Sư phụ của anh ta Tô Phúc Lâm còn chưa nói điều gì, làm gì đến chuyện một thằng nhóc con không biết từ nơi nào xuất hiện ở đây trang bức? Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.
Điều quan trọng nhất là Bùi Nguyên Minh vừa rồi còn không đổi sắc mặt thu vào thẻ ngân hàng 3,5 tỷ, chuyện này càng làm cho người đàn ông khinh bỉ thêm với Bùi Nguyên Minh.
Người đàn ông nghĩ rằng, Bùi Nguyên Minh chính là lang băm hướng về tiền
tài của nhà họ Hòa anh ta.
Mà ba thứ lang băm này đa phần đều phá hủy danh tiếng của nhóm phong thủy.
Sư phụ của anh ta là Tô Phúc Lâm dốc hết công sức mới mở ra một nhóm thị trường ở Cảng Thành, làm sao có thể để một con chuột phần làm hỏng cả một nồi canh được?
Bùi Nguyên Minh nhìn qua người đàn ông này rồi nói tiếp: "Xem cách ăn mặc của anh, có vẻ anh cũng là thầy phong thủy, cho nên hắn là anh phải thấy rõ ràng chứ. Ấn đường biến thành màu đen, mi tâm phiếm hồng, không phải âm khi nhập thể thì là cái gì?"
"Nếu như ngay cả những chuyện này mà anh cũng xem không hiểu thì tôi đề nghị, anh đừng học về cái phong thủy này nữa, dù sao phong thủy cũng là tinh túy của nước Đại Hạ, không phải tùy tiện con chó con mèo nào trên đường đều có thể học được."
"Học được võ công mèo cào ba chân rồi ở đây kêu gào sao, mày cho rằng mày là ai?"
"Một thằng lang băm lừa gạt trong giang hồ, còn dám giả danh lừa bịp ở đây?" Người đàn ông kia hét lớn một tiếng.
"Lăn ra ngoài, chuyện kế tiếp ở nhà họ Hòa để chúng tôi xử lý. Lang băm giang hồ giống như mày vẫn là nhanh cút đi."
"Giả danh lừa bịp?" Bùi Nguyên Minh nhíu mày: "Tôi xem người giả danh lừa bịp chính là các người mới đúng"
"Chẳng lẽ các người không nhìn ra, âm khí trong nhà họ Hòa bây giờ đã cao ngất trời rồi sao, đâm thẳng tận trời cao, còn không xử lý hắn sẽ xảy ra chuyện lớn"
"Còn nữa, các người cầm mấy tấm bùa vẽ quỷ này là có thể trần trụ âm khí trong nhà được sao? Các người có phải quá ngây thơ rồi hay không?"
Vừa nói chuyện, Bùi Nguyên Minh vừa chỉ vào các tấm giấy vàng đang dán ở trên bốn bức tường, trên mặt đầy vẻ khinh thường.
Bùi Nguyên Minh nhìn sang Tô Phúc Lâm: "Tình huống của Hoắc Thu Lan đã ổn định rồi, nhưng mà tuyệt đối đừng xóa đi giọt máu giữa trán bà ta. Nếu không thì bà ta có thể sẽ tiếp tục phát bệnh, sẽ không sống lâu nữa đâu."