Theo lệnh của Ngô Kim Hổ, nửa đêm đường phố của thành phố Hải Dương bỗng trở nên náo nhiệt hẳn lên, mấy trăm con người qua lại các phố lớn ngõ nhỏ, đi vào các khách sạn lớn, hội sở, và các chỗ ăn chơi, đào ba mét đất cũng phải đào ra được Giang Văn Huy.
Mà lúc này, Giang Văn Huy lại tới nhà trọ của Triệu Lan Hương.
Hôm nay bà phù thủy hiếm khi không dằn vặt anh ta, anh ta hưng phấn đi mua vài viên thuốc nhỏ màu xanh lam, chuẩn bị tới chỗ Triệu Lan Hương làm một trận.
Nhưng lần này, Triệu Lan Hương lại không để cho anh ta nôn nóng, mà chuẩn bị riêng một bữa tối dưới ánh nến, hai người vừa ăn uống vừa liếc mắt đưa tình.
Giang Văn Huy mặc dù có hơi nóng lòng không chờ nổi, nhưng theo anh ta thấy, Triệu Lan Hương này đã là vịt đưa tới cửa rồi, không thể bay mất được.
“Triệu Lan Hương, sao trước đây tôi lại không cảm thấy cô có khiếu như vậy, có thể hầu hạ tôi thoải mái đến thế nhỉ?” Giang Văn Huy dựa vào ghế số pha, hai mắt híp lại, Triệu Lan Hương đang mát xa đầu cho hắn.
Khiến cho một cô gái cấp nữ thần mát xa cho mình giống như tôi tớ, cho dù là mặt tâm lý hay sinh lý, đều cực kỳ thỏa mãn.
Tuy rằng trong lòng Triệu Lan Hương xoắn xuýt, nhưng lúc này vẫn mỉm cười nói: “Nếu thấy thoải mái tới vậy, anh chuẩn bị trả lại cho tôi thế nào đây?”
“Yên tâm đi, chỉ cần cô làm cho tôi vui vẻ, tôi sẽ không bạc đãi cô…” Giang Văn Huy híp mắt: “Ngày
mai cô đi với tôi lên công ty, từ giờ trở đi, cô chính là thư ký của giám đốc công ty đầu tư Bùi Thị, dưới một người trên ngàn người, vừa lòng chưa?”
Cơ thể mềm mại của Triệu Lan Hương hơi run lên, vẻ mặt đầy kích động.
Cô đã từng gặp thư ký Hạ Vân của công ty đầu tư Bùi Thị, nên cũng biết vị trí này quyền lực như thế nào, bây giờ cô đã hoàn toàn rơi vào tay giặc.
Thì ra người đàn ông trước mắt cô lại có năng lực tới như vậy, nếu vậy dù cho anh ta không tốt, bản thân cô đi theo anh ta cũng không lỗ!
Lúc này, ánh mắt Triệu Lan Hương trở nên đắm đuối, cô cắn nhẹ đôi môi đỏ mọng, lòng…” hôn nhẹ trên mặt Giang Văn Huy, khẽ nói: “Giám đốc…Tôi bằng
“Rầm!”
Ngay lúc hai người đang sắp củi khô lửa bốc, cửa nhà trọ bỗng nhiên bị người ta đá văng.
Hai người Giang Văn Huy và Triệu Lan Hương ở trên sô pha giật nảy mình, suýt nữa nhảy dựng lên.
Rất nhanh, chỉ thấy một đám đàn ông như côn đồ ập đến, vây xung quanh hai người Giang Văn Huy và Triệu Lan Hương ba tầng trong ba tầng ngoài.
Đối mặt với tình huống này, Giang Văn Huy theo bản năng run lên, nhưng nhớ tới thân phận bây giờ của mình, anh lại buộc bản thân bình tĩnh lại.
“Bọn mày muốn làm gì? Xin tiền à?” Giang Văn Huy cau mày mở miệng nói.