Bùi Nguyên Minh thở dài, chỉ có thể nói những lão già này đều là cáo thành tinh, ở trước mặt bọn họ, bạn có tâm tư, mục đích gì, bọn họ chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu hết.
Nghĩ đến đây, Bùi Nguyên Minh cũng không còn nói nhảm nữa, thay vào đó là cầm lấy một chén trà uống cạn, sau đó thở dài: “Quả nhiên là trà tốt bồi bổ dạ dày. Một cân sợ phải hơn vài chục ngàn?”
“Vài chục?” Nghe được lời nói của Bùi Nguyên Minh, Nạp Nhã Lan bật cười.
“Đây chính là Vũ Di Sơn của vách núi kia. Thực vật trên vách núi kia do một nhân viên bảo vệ cầm súng canh giữ. Sản lượng hàng năm của loại trà này cũng chỉ có mười mấy cân, nhưng không quá năm kilôgam chảy ra bên ngoài, và giá mỗi kilôgam vượt quá 170 triệu.”
“Trà như vậy, cậu nói một cân vài chục sao?”
Bùi Nguyên Minh không quá thành thạo về trà, nhưng hiện tại khi nghe như vậy cũng khá kinh ngạc. . Truyện Quân Sự
Mạng lưới của nhà họ Nạp dường như vượt qua sức tưởng tượng của chính mình, loại trà này không thể có được bằng tiền và các mối quan hệ.
Mối quan hệ của cá nhà họ Nạp, e rằng là nối thẳng lên trời?
Vậy Nạp Nhã Lan cố ý lấy ra trà này ra chính là ý để trấn áp sự kiêu ngạo của anh?
Bùi Nguyên Minh có chút không nói nên lời, sau này xem ra chuyện này của Nạp Hoàng Chi sẽ khiến anh đau đầu. Nhưng lúc này, anh cũng không muốn nói điều này, thay vào đó anh ấy nói thằng: “Chắc hẳn ông nội của Nạp Nhã Lan đã đoán được tôi đến đây để làm gì, nên tôi sẽ nói thẳng. Hôm nay tôi có một việc muốn nhờ ngài giúp đỡ.
Nạp Hoàng Chi ngạc nhiên trước sự táo tợn và thẳng thắng của Bùi Nguyên Minh, không khỏi nở nụ cười, hỏi: “Cậu thật sự dám nói? Cậu biết tôi bảo cậu rời khỏi nhà họ Trịnh, cậu còn dám đến nói chuyện thay cho nhà họ Trịnh sao?”
Bùi Nguyên Minh không phủ nhận: “Nhà họ Trịnh muốn ngài thỏa thuận, ngài có giúp được không?”
“Vấn đề ở đây không phải là có giúp được hay không, thành thật mà nói, một gia đình hạng hai ở một thành phố cấp tỉnh như nhà họ Trịnh không thể lọt vào mắt của tôi được.” Nạp Hoàng Chi nói sự thật.
Đây là một thực tế, có rất nhiều gia đình như thế này ở tỉnh, nhưng có gia đình ôm được đùi của nhà họ Nạp chứ?
Ở Đà Nẵng, tất nhiên nhà họ Bùi là tối cao, mà sức mạnh và quyền lực của nhà họ Nạp là điều không ai có thể phủ nhận được, thậm chí nhà họ Bùi
cũng phải cảnh giác với họ, điều đó đủ cho thấy sức mạnh của nhà họ Nạp lớn đến cỡ nào.
Hơn nữa, bây giờ suy nghĩ của Nạp Hoàng Chi đối với Bùi Nguyên Minh quá rõ ràng, huống hồ vào lúc này, nếu Nạp Hoàng Chi giúp đỡ nhà họ Trịnh, chẳng phải là kéo chân ông ta xuống sao?
Từ thỏa thuận nói thì đơn giản, nhưng thực ra nó có quá nhiều ý nghĩa.
Nếu một dòng họ hạng hai ở thành phố cấp tỉnh có thể được nhà họ Nạp công nhận, có lẽ họ sẽ lập tức trở thành dòng họ quyền lực nhất thành phố cấp tỉnh đó, đúng không?
Nạp Hoàng Chi không có lý do gì để giúp đỡ kẻ thù của cháu gái mình, và một điều như vậy cũng không hề có ích gì cho ông ta.
Đối với phản ứng như vậy của Nạp Hoàng Chi, Bùi Nguyên Minh sớm đã dự đoán được từ trước.
Nhà họ Trịnh cho rằng dựa vào dự án trung tâm thương mại có thể nâng cao địa vị, trên thực tế cũng đã cải thiện được một phần. Nhưng vấn đề là đối với gia tộc lớn như nhà họ Nạp, nhà họ Trịnh chi là sâu bọ nhỏ, chẳng là cái thá gì.
Nếu không phải vì sự tồn tại của Bùi Nguyên Minh, nhà họ Nap có lẽ thậm chí không có ý định tìm hiểu nhà họ Trịnh. Mặc dù gia đình nhà họ Nạp khởi đầu là đồ cổ, các ngành công nghiệp của họ bao gồm mọi tầng lớp xã hội ở tỉnh Đà Nẵng. Một phần mười của toàn bộ nền kinh tế của Đà Nẵng có thể được thúc đẩy bởi gia đình nhà họ Nạp.
Đối với một người giàu kếch xù như vậy, một gia tộc có tầm ảnh hưởng to lớn như vậy sao có thể xem trọng một nhà họ Trịnh nhỏ bé tấm thường chứ? Lúc này, Nạp Nhã Lan đã trở về phòng và thay một bộ sườn xám, đường may vừa vặn làm nổi bật dáng người tinh xảo của cô, hương thơm thoang
thoàng của gỗ thông lạnh lẽo tỏa ra, giống như khí chất của cô.
Bùi Nguyên Minh liếc mắt nhìn Nạp Nhã Lan xinh đẹp hấp dẫn, sau đó anh thở dài nhìn Nạp Hoàng Chi hành động, nói: “Ông Nạp, xem như lần này cháu nợ ngài một ân tình, ngài xem có cách nào hỗ trợ nhà họ Trịnh một lần được không?”
Việc này dường như đề nhà họ Trịnh nghe được, ước chừng sẽ tè ra quần.
Từ lúc nào mà ân tình của một thằng ở rể lại có thể giúp đỡ được nhà họ
Trịnh rồi?