Ai đó nói một cách ngập ngừng.
Chuyện liên quan đến Thế Tử Minh, bọn họ thật sự không dám tùy ý phát biểu ý kiến.
Người đàn ông đã dựa vào nỗ lực của bản thân để tạo ra một tập đoàn hàng trăm tỷ, ba năm trước đây đã đứng trên trần nhà tỉnh Đà Nẵng, ở trong mắt bọn họ người đó chính là thần.
Thậm chí vì người đàn ông này mà giờ họ phải phá sản.
Nhưng những người có mặt ở đây, ai dám bày tỏ sự căm ghét dù là nhỏ nhất với người đó? Vì họ không xứng đáng! Bối Hoàng Triết nhìn những tên nhà giàu vẻ mặt do dự trong đây, trong lòng cảm thấy khinh thường.
Bọn này thường ăn nằm chờ chết, từng tên làm mưa làm gió càng ngày càng lợi hại.
Nhưng khi sự việc thực sự xảy ra, họ vô cùng sợ hãi. Đương nhiên, so về độ xem thường, Bối Hoàng Triết không lộ ra nét mặt gì khác mà tiếp tục thoải mái nói chuyện: “Trước đó không lâu, nhà họ Trịnh thành phố Hải Dương mới vừa tới Dương Thành phát triển, các người hắn có nghe nói?”
Khi nói ra những lời này, có người khẽ gật đầu nói: “Chỉ là một Dòng họ nhỏ có tài sản hai ba tỷ mà thôi, còn dám đến Dương Thành của chúng ta phát triển, nói đùa sao?”
“Một Dòng họ nhỏ như vậy không cần tới nửa năm sẽ bị người ở Dương Thành nuốt chứng thôi nhỉ? “Nói mới nhớ, hình như có người trong Dòng họ này đến dự bữa tiệc tối chào mừng Thế Tử Minh, còn được thư ký Vân cho phép”
“Nghe nói nhà họ Trịnh cũng giống như chúng ta, quyền điều hành năm trong tay tập đoàn Thiện Nhân. Với tài sản ít ỏi của họ, ước tính bây giờ họ cũng phải trải qua quá trình phá sản giống như chúng ta?”
Nghe những lời bình luận của mọi người, Bối Hoàng Triết thờ ơ nói: “Anh nói đúng, nhưng nhà họ Trịnh không trải qua quá trình phá sản, tôi nghe nói rằng tập đoàn Thiện Nhân có hơi tán đồng với họ, còn chuẩn bị đầu tư thêm để bọn họ tiếp tục phát triển” Những lời này tuy vô cùng bình thản, nhưng vào trong tai của những tên nhà giàu mới nổi này lại như sấm giữa trời quang.
Người nọ vẻ mặt kinh ngạc nói: “Làm sao có khả năng? Chỉ là nhà họ Trịnh nho nhỏ, nghe nói ngay cả biệt thự cũng phải thuê “Dòng họ chúng tôi đây
đều phải phá sản, còn họ có tư cách gì tiếp tục phát triển?”
“Điều này thật không công bằng! Dòng họ chúng tôi không kém gì nhà họ Trịnh!”
“Điều này đang phá hỏng quy tắc! Nếu họ Trịnh có thể tiếp tục tồn tại! Tại sao chúng ta phải phá sản?”
Giờ phút này, một đám nhà giàu mới nổi cũng đang gặp nhiều sóng gió. Lúc này họ mới hiểu tại sao Bối Hoàng Triết muốn nói rằng Thế Tử Minh đã phá lệ.
Tuy nhiên, những người này rất thông minh, nhưng không ai dám nói xấu Thế Tử Minh một câu, mà luôn mồm nói về nhà họ Trịnh. Ra vậy! Nhà họ Trịnh hắn đã giao dịch ngầm với một vài lãnh đạo cấp cao tập đoàn Thiện Nhân bên ấy” “Đúng! Chúng ta phải vạch trần những mặt đen tối này” “Tôi có ý kiến, chúng ta dẫn phóng viên tài chính đi một chuyển đến nhà họ Trịnh đòi một lời giải thích đi.” “Đúng vậy! Chỉ là nhà họ Trịnh mà thôi, muốn chết thì cùng chết” “Bọn họ đều có thể tiếp tục phát triển, vì sao chúng ta không thể, dựa vào đâu? Đám nhà giàu mới nổi lúc ấy ngay từ đầu đã tái mặt khẽ gật đầu với Bối Hoàng Triết, sau đó đứng dậy giơ tay hô to: “Chúng ta tới nhà họ Trịnh để xin lời giải thích!”
“Cậu chủ Bối Hoàng Triết, cảm ơn anh đã nhắc nhở tôi lần này!”
“Chuyện mà thành công thì sau này chúng tôi chính là người của cậu chủ Bối Hoàng Triết anh.”
“Xin lỗi, cậu chủ Triết, bây giờ chúng ta phải đi đòi lời giải thích, hôm nào chúng tôi lại uống rượu với cậu chủ Triết anh.” Một đám nhà giàu mới nổi giờ phút này nghiến răng xông ra ngoài. Nhìn thấy cảnh này, Bối Hoàng Triết không hề cảm thấy tức giận, ngược lại còn mỉm cười.
Vì anh ta đã đạt được mục đích.
Một lúc sau, một bóng người đi đến phía sau anh ta, Trịnh Chí Dụng chắp hai tay sau lưng, bung ly rượu vang đỏ, cười nói: “Cậu chủ Triết quả nhiên có thủ đoạn cao siêu, mấy câu thôi mà những kẻ ngu ngốc này đã lao ra ngoài.”