“Đây… Cũng là…”
“Tôi nghĩ có lẽ là bước đầu điều trị của chúng ta đạt được hiệu quả, lập tức mở một cuộc họp, bàn bạc về bản báo cáo bệnh trạng này!”
“Hội trưởng, ý của ông là…”
“Sáng hôm nay tôi đã trò chuyện với vương tử Birken một lúc, ông ấy đồng ý, nếu chúng ta có thể chữa khỏi bệnh cho công chúa Margaret, ông ấy không chỉ chỉ trả một số tiền khổng lồ cho việc điều trị của chúng †a, mà còn cố gắng hết sức giúp chúng ta chế tạo ra thiết bị đó của bác sĩ Edwardl Ngoài ra, phóng viên từ khắp nơi trên thế giới sẽ tụ tập tại đây, toàn thế giới sẽ quan sát chuyện này, nếu chúng ta có thể chữa khỏi bệnh cho công chúa Margaret trong khoảng thời gian này, vậy thì chúng ta sẽ vừa có tiếng vừa có miếng, đều sẽ đem lại lợi ích to lớn cho sự phát triển của cả viện nghiên cứu và hiệp hội.
” Lôi Minh mỉm cười nói.
“Nhưng bây giờ chúng ta vẫn không có cách nào biết rõ nguyên nhân mà lượng độc trong cơ thể công chúa bị loại bỏ…”
“Trước đây chúng ta không có bước đột phá, hiện giờ độc tố giảm đi một cách khó hiểu, nhất định là có nguyên nhân, chúng ta phải tìm cho ra được nó, tôi sẽ mời vương tử Birken ở lại viện nghiên cứu của chúng ta thêm một ngày nữa, tối nay không ai được nghỉ ngơi, tăng ca thêm chút nữa, tranh thủ ngày mai tìm ra được phương pháp chữa trị!”
Lôi Minh nghiêm nghị nói.
“Vâng, thưa hội trưởng!”
Mọi người đồng lòng đoàn kết, ý chí chiến đấu dâng trào.
Tin tức được truyền đến chỗ của vương tử Birken, ông ta mừng rỡ đến nỗi cả đêm không ngủ.
Ông ta một mình đến phòng bệnh, nhìn ngắm cô công chúa đang nằm trên chiếc giường bệnh trắng tỉnh, trên mặt tràn đầy sự ấm áp và vui mừng.
“Rita, thiên sứ nhỏ của ba, nhanh thôi con sẽ khỏi bệnh, nhanh thôi…”
Đêm đã khuya.
Cả viện nghiên cứu đều đang hoạt động.
Lôi Minh lấy tư cách của Hiệp hội y khoa, suốt đêm triệu tập nhiều vị chuyên gia về “Hội chứng ALS” từ khắp nơi nhanh chóng đến viện nghiên cứu phối hợp tìm ra phương pháp chữa bệnh.
Ai nấy cũng đều bận rộn cả đêm, không dám ngủ, ra sức nghiên cứu.
Trời vừa sáng, một tin tức động trời được truyền ra từ Hiệp hội y khoa…
Sáng sớm ngày hôm sau.
Lâm Dương một mình đến tiệm bánh mì ở đầu đường Petron mua bữa sáng rồi ngồi ở Hiệp hội Đông y ăn sáng.
Căn phòng cách vách của Linh Trúc đã được sắp xếp rất gọn gàng, nhưng từ