“Đây chính là thằng con trai nuôi của Thu Yến ấy hả?”
“Trông ngoại hình cũng ổn áp phết đấy chứ.
“Ngoại hình đẹp thì có thể làm gì được cơ chứ? Không phải vợ vẫn chạy theo người khác hay sao?”
“Haizz, chỉ trách cậu ta không có bản lĩnh, không giữ chân được người vợ xinh đẹp mà thôi “Cũng thật là đáng thương mà, vợ mình chạy đi yêu đương vụng trộm với người khác, dư luận đã xôn xao cả lên, cũng đã truyền tới tận Yến Kinh chỗ tôi, cậu ta chẳng thể làm gì được, chỉ có thể trơ mắt nhìn, cũng không biết cậu ta trải qua khoảng thời gian này bằng cách nào nữa!”
“Tôi cũng không biết cậu ta đã trải qua khoảng thời gian này như thế nào, nhưng tôi đoán lòng dạ của người này chắc chắn rất rộng lớn, nếu đổi lại là tôi, một là ly hôn, hai là băm vằm cái thằng chó đã quyến rũ vợ của mình “Ây da, anh đúng là đồ đần mà.
Cậu ta mà ly hôn thì cậu ta cạp đất mà ăn! Anh không biết sao? Cái thằng này trông thế thôi, chứ thực ra chỉ là một kẻ ăn bám bỏ đi, sau khi đến ở rể nhà người ta thì cả ngày toàn chơi bời lêu lổng, việc gì cũng không làm.
Anh bảo cậu ta ly hôn, có khác gì bảo cậu ta đi chết đâu?”
“A… Thì ra là như vậy ư?”
“Huống chỉ, người thứ ba chính là Chủ †ịch Lâm đó! Cậu ta dám cầm dao đi băm sao? Cậu ta có lá gan để làm việc đó hay sao? Đồ bỏ đi này làm sao có thể trêu chọc vào Chủ tịch Lâm cơ chứ?”
“Cũng có lý phết.
”
Mấy người nhà họ Lương đi ngang qua, châu đầu ghé tai, mỗi người đều lén lút quan sát Lâm Dương, trong miệng không ngừng thốt ra những lời bàn tán chê cười.
Lâm Dương cảm thấy chẳng sao cả, nhưng Lương Huyền Mi lại không chịu nổi.
“Mấy người đang bàn tán cái gì? Câm cái miệng thối tha của mấy người lại!” Lương Huyền Mi tức giận quát.
Mấy người nhà họ Lương kia cau mày, nhưng cũng không tranh cãi với cô ấy, mà lựa chọn rời đi.
“Anh à, anh đừng để ý tới những người kia, đám người đó bình thường toàn là ăn no rửng mỡ, không có việc gì làm nên toàn đi soi mói, nói xấu người khác thôi à! Chúng ta không thèm để ý tới bọn họ.
” Lương Huyền Mi an ủi.
“Yên tâm đi, anh không để ý đâu, mấy chuyện kiểu này anh cũng nghe nhiều đến quen luôn rồi.
” Lâm Dương cười cười nói.
Lương Huyền Mi gật gật đầu.
Kỳ thật, trong lòng cô ấy đã biết rõ.
Lâm Dương chính là Chủ tịch Lâm, cái gì mà hú hí với Tô Nhan cơ chứ? Đó chính