Giọng nói này vừa rơi xuống, tất cả mọi người đều kinh ngạc quay đầu lại, liền nhìn thấy một nhóm nam nữ bước vào.
Và những người này …chính là những người đã uy hϊế͙p͙ Lâm Dương trước đây.
“Anh Hào! Anh Hào! Nhanh cứu eml Cứu em với!” Lâm Tung ở bên này nhìn thấy người đi vào, như nhìn thấy cứu tinh, lập tức gào thét như điên.
Người đến cũng chính là Lâm Vũ Hào liếc nhìn Lâm Tung, trêи khuôn mặt đó có máy phần tà ác lộ ra nụ cười, anh ta lại nhìn Lâm Dương, nói: “Chủ tịch Lâm, anh làm cái gì vậy? Tuyên chiến với nhà họ Lâm của tôi sao?”
“Tôi không có tư cách này sao?” Lâm Dương bình tĩnh nói.
“Không có! Chưa bao giờ có!” Lâm Vũ Hào lắc đầu liên tục.
“Vậy thì tôi cũng muốn thử một chút.”
“Tôi khuyên anh không nên làm như vậy, nếu không tới lúc anh hối hận sẽ khóc rất thảm thương.”
Lâm Vũ Hào cười nhạt.
“Thật sao?” Lâm Dương khẽ nhíu mày.
“Giao người cho tôi đi, đừng ép tôi nổi giận!” Lâm Vũ Hào lấy từ trong túi ra một bao thuốc, châm một điều rồi hít một hơi.
“Anh nổi giận sẽ có dáng vẻ như thế nào?” Lâm Dương hỏi ngược lại một câu.
“Anh có muốn xem thử không?” Lâm Vũ Hào nheo mắt hỏi.
“Đương nhiên.” Lâm Dương bình tĩnh nói, sau đó lại giơ tay lên.
*Ném xuống đi!” Cung Hoan Vân dường như không chút khách khí nói.
Và khi những lời này rơi xuống đất, hai người mặc đồ đen liền phát lực muốn ném Lâm Tung ra ngoài cửa sổ.
Nhưng chính vào lúc bọn họ đang thực thiện động tác…
Vút vù vùi!
Bốn cây kim bạc sáng như tuyết bay tới và xuyên qua hai người mặc áo đen một cách chính xác.
Ngay tức khắc, hai người họ trực tiếp không thể cử động được nữa …
“Kim bạc khoá huyệt sao?” Lâm Dương nhíu mày.
“Nghe nói Lâm Đồng chính là Lâm thần y đã đánh bại Hàn y vương. Chắc anh cũng biết dùng kim bạc đúng không?
Nhưng mà so với kỹ thuật châm cứu của nhà họ Lâm tôi, không biết kỹ thuật châm cứu của Lâm thần y…. là trình độ như