Trong suy nghĩ của mọi người, Lâm Dương chắc chắn sẽ ngay lập tức phủ nhận.
Tuy nhiên, lại nghe thấy Lâm Dương gật đầu rất nghiêm _ túc nói: “Hợp đồng này là do tôi soạn ra, tất cả mọi thứ đều là sự thật”
Lời này vừa dứt, tất cả mọi người đều sững sờ.
Tập bản thảo trong tay của Luật sư Hùng cũng không cầm vững, tất cả đều rơi tung tóe trên mặt đất …
“Sao có thể như vậy chứ?”
Luật sư Hùng mở to mắt, không thể nào tin được nhìn Lâm Dương.
Phạm Lạc và Văn Lệ cũng ngây ngốc.
Theo dự đoán của bọn họ, Lâm Dương chắc chắn sẽ phủ nhận chuyện này.
Và chỉ cần anh phủ nhận, mọi người có thể đưa ra một bản hợp đồng đã được soạn thảo khác, sau đó lại mời hai nhân viên cũ trong đoàn phim “Chiến hổ’ trực tiếp nói dồi cắn chết Lâm Dương, để xác nhận tội ác của anh!
Nhưng không ngờ rằng, Lâm Dương thật sự làm ngược lại ngay từ vòng đầu tiên trực tiếp chủ động thừa nhận!
Anh ta…muốn làm cái gì?
“Chắc chắn là Phan Long, Phương Thị Dân hay Thu Huyền Sinh đã dạy anh ta nói như vậy!” Người bên cạnh thấp giọng nói.
“Đa phần là vậy! Để xem thử bọn họ muốn làm cái gì!”
Phạm Lạc âm thầm khit mũi.
Thẩm phán Lưu dường như cũng không ngờ rằng Lâm Dương sẽ vui vẻ thừa nhận như vậy, ông ta sững sờ một lúc rồi mới lên tiếng.
“Nói như vậy bị cáo quả thực là có lợi dụng hợp đồng để lừa gạt và chèn ép các nghệ sĩ mà bị cáo đã thuê sao?”
“Không, thưa thẩm phán, tôi không có suy nghĩ như vậy.
Hợp đồng này không phải là hợp đồng lừa đảo, ngược lại là hợp đồng lao động bình thường.
Bên trong có tồn tại phần bát hợp lý, chỉ có thể nói là do tôi lần đầu soạn thảo hợp đồng không có kinh nghiệm mà thôi, vì vậy đã gây ra một số lầm! Đây là một sự cố ngoài ý muốn, chứ không phải là lừa đảo!” Lâm Dương giải thích.
“Vậy thì làm thế nào để anh chứng minh rằng bản hợp đồng này không có tính chất gian dối?” Thẩm phán Lưu tiếp tục truy hỏi.
“Điều này không có cách nào chứng minh được, nhưng tôi đã ý thức được bản