Nhìn về hướng chất giọng uy nghiêm phát ra, họ nhìn thấy một người đàn ông trung niên với gương mặt nghiêm túc đang ung dung đi đến trước mặt của Giang Thành.
"Bố?" Nhìn thấy người đàn ông kia đến đây, đại thiếu gia Cố lập tức tự tin gọi lớn: "Là anh ta, cái người điếc không sợ súng đòi đánh con đấy."
"Xin lỗi ông chủ Cố, lại để cho cậu nhà chịu ức hiếp rồi." Quản lý Bàng nghe vậy, cũng vội vàng nói với người đàn ông trung niên kia.
"Không ổn rồi, Cố Đổng là người gần đất xa trời, cả đời ông ta chỉ có một đứa con trai nên ông ta vô cùng chìu chuộng nó, hôm nay tên nhóc này gặp xui xẻo là cái chắc."
"Đúng đấy, tôi nghe nói lúc trước có người tranh chỗ ngồi với đại thiếu gia Cố này, nên bị anh ta sai người đành thành người thực vật luôn, chuyện sau này cũng là do Cố Đổng dùng tiền làm mọi chuyện chìm xuống, tên nhóc này chắc cũng sẽ thảm như thế rồi."
Người xung quanh bàn tán xôn xao, rồi tất cả đều đưa ánh mắt thương hại nhìn về phía Giang Thành.
"Đánh nó cho tôi!”
Người đàn ông trung niên kia tức giận quát lớn một tiếng.
"Đúng, đánh cho chết đi...!Ui nha, bố đánh nhầm người rồi, đừng có đánh con!"
Những người vệ sĩ mà người trung niên kia đưa đến, lập tức đè đại thiếu gia Cố xuống đánh một trận.
Tất cả mọi người xung quanh đều lộ ra vẻ mặt khó tin khi nhìn cảnh tượng đang diễn ra phía trước, họ không rõ chuyện gì đang xảy ra vậy?
Trong lúc tất cả mọi người đang rất khó hiểu, thì họ lại thấy người đàn ông trung niên kia đi đến trước mặt Giang Thành rồi nói: "Tôi không biết ngài Giang đến nơi này, xin ngài thứ lỗi cho tôi!"
Người đàn ông trung niên này không phải ai khác, ông ta là Cố Trường Sơn - chủ tịch của công ty truyền thông Tinh Thần Ức Hòa.
"Lời của Cố Đồng mới nói vừa rồi, thật sự có oai phong rất lớn đấy." Giang Thành chậm rãi nói với Cố Trường Sơn.
"Không dám không dám." Cố Trường Sơn vội vàng khom người với vẻ mặt vô cùng áy náy, cơ bản ông ta chỉ muốn bảo vệ cho con mình, nhưng lại không ngờ người con trai mình đắc tội lại là Giang Thành.
Lần trước, Giang Thành đã chữa khỏi bệnh nan y cho Tôn Nhụy - vợ của Cố Trường Sơn, ông ta còn chưa có cơ hội cảm ơn nhưng không ngờ hôm nay muốn đến xem mắt con dâu lại gặp được anh cũng ở đây.
Chuyện gì thế?
Tất cả mọi người nhìn thấy tình huống lại thành ra thế này đều khiếp sợ không gì sánh nổi.
Đường đường là chủ tịch của công ty truyền thông Tinh Thần Ức Hòa, thế mà ông ta lại tỏ ra tôn kính trước mặt Giang Thành sao?
Rốt cuộc, người thanh niên này có địa vị thế nào?
Ngay cả Dương Mật Nhi cũng rất bất ngờ, cô là một diễn viên nổi tiếng đương nhiên biết Tinh Thần Ức Hòa có thực lực như thế nào.
Công ty này là một tập đoàn truyền thông lớn nhất ở trong tỉnh, nhưng ông chủ tịch như thế lại thể hiện thái độ rất tôn kính với Giang Thành.
"Từ nhỏ đến lớn bố chưa bao giờ đánh con mà." Đại thiếu gia Cố oan ức vừa khóc vừa nói.
"Đứa con ngỗ nghịch này, về nhà bố sẽ trị con sau!"
Cố Trường Sơn lạnh lùng liếc thoáng qua nhóm vệ sĩ rồi nói: "Đưa nó về."
Lúc này, bảo vệ của Cố Trường Sơn mới đưa đại thiếu gia Cố rời đi.
"Vậy...!Thưa ngài, tôi có thể giúp gì cho ngài?"
Quản lý Bàng không ngờ địa vị của Giang Thành lại cao như thế, nên vội vàng bước đến tươi cười nịnh nọt và hỏi.
"Tôi vô cùng không thích ông." Giang Thành đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn quản lý Bàng.
"Chuyện đó..."
Câu nói vừa rồi lập tức dọa cho quản lý Bàng toát mồ hôi lạnh khắp người, nếu ông ta biết trước thế lực của Giang Thành cao đến cả chủ tịch Cố cũng phải kính trọng, thì lúc trước ông chắc đã không viện lý do để từ chối.
"Ông đã bị đuổi việc, cút!"
Cố Trường Sơn lạnh lùng nói.
"Chủ tịch Cố, xin ngài đừng đuổi tôi, tôi biết sai rồi, tôi sai rồi."
"Bảo vệ đá ông ta ra ngoài." Cố Trường Sơn lại dùng giọng lạnh lùng nói.
Người bảo vệ bị Giang Thành đánh ngã xuống đất ban nãy, vội vàng kéo quản lý Bàng ra ngoài ngay lập tức.
"Này chàng trai trẻ, vừa rồi tôi thấy cậu rất tốt, cậu có thể làm quản lý ở đây." Giang Thành nói với người phục vụ trước mặt mình.
"Tôi sao?"
"Ừm!"
Giang Thành gật đầu nhẹ, vì lúc nãy người phục vụ này không sợ quyền lực mà nói đỡ lời giúp anh, hơn nữa anh thấy cậu ta là một người làm việc rất có quy tắc.
"Được, vậy cứ theo ngài Giang quyết định, sau này cậu sẽ trở thành quản lý ở đây." Chủ tịch Cố thẳng thắng nói.
"Cảm ơn ngài, cảm ơn ngài!"
Nhân viên phục vụ nam kia nghe thế, vội vàng