“Đúng đó, nếu như không phải anh phản kháng khá mạnh mẽ thì em có thể bị bắt đi rồi.
” Giang Thành nói một cách đầy nghiêm túc.
Nghe thấy lời Giang Thành nói, khuôn mặt Hứa Tình lập tức đỏ ửng lên, quả thật, trong trí nhớ của mình cô cực kỳ chủ động, nhưng không thể được nha.
“Được rồi, bên ngoài không còn người bệnh rồi, chúng ta về nhà thôi.
” Giang Thành nhìn Hứa Tình nói.
“Anh đi về trước đi, em còn có chút việc ở bệnh viện.
” Hứa Tình lập tức không biết nên đối mặt với Giang Thành như thế nào.
“Làm sao vậy? Cơ thể không thoải mái à?” Giang Thành bước đến đặt bàn tay lên vai Hứa Tình hỏi.
Cơ thể Hứa Tình đột nhiên chấn động, sắc mặt hơi đỏ lên, cô cảm thấy hiện tại đối mặt với Giang Thành sẽ rất căng thẳng, đây là cảm giác trước đây cô chưa từng trải qua.
“Cô giáo!” Đúng lúc này, Lâm Doãn Nhi gõ gõ cửa, trực tiếp đẩy cửa đi vào.
“Doãn Nhi, làm sao vậy?” Hứa Tình nhìn thấy Lâm Doãn Nhi đi tới, vội vàng hỏi.
“Không có gì, tôi tìm bác sĩ Giang Thành.
” Lâm Doãn Nhi nhìn về phía Giang Thành nói.
“Ừm, hai người có chuyện gì thì hai người làm trước đi, em còn có việc.
” Hứa Tình nói rồi vội vàng cúi đầu, bắt đầu thao tác máy tính.
Giang Thành nhìn thấy Hứa Tình căn bản không hề làm việc, chỉ là đang không ngừng mở văn kiện ra rồi đóng văn kiện vào mà thôi, anh cũng biết, Hứa Tình đang quá thẹn thùng và căng thẳng, trước tiên cứ để cô ấy một mình bình tĩnh một chút đã.
“Được rồi, chúng ta đi ra ngoài đi, để cô giáo Hứa làm việc đã.
” Giang Thành nói xong đi theo Lâm Doãn Nhi ra ngoài.
“Tìm tôi có chuyện gì vậy?” Giang Thành nhìn Lâm Doãn Nhi hỏi.
“Không có gì, lần trước anh giúp nhà tôi một chuyện lớn như vậy, mẹ tôi muốn mời anh qua nhà ăn một bữa cơm.
” Lâm Doãn Nhi cười nói.
“Chút chuyện nhỏ này không là gì.
” Giang Thành vốn dĩ cũng không quen nhìn người ỷ thế hiếp người như vậy, cho nên cũng không cảm thấy có chuyện gì lớn lắm.
“Anh nhất định phải đi, mẹ tôi đã làm xong đồ ăn rồi.
” Lâm Doãn Nhi vội vàng nói.
Thật ra Lâm Doãn Nhi sốt ruột muốn Giang Thành qua đó, chính là bởi vì mẹ cô ta ưng ý muốn Giang Thành làm con rể, muốn nhân lúc ăn cơm tâm sự chuyện này.
Lâm Doãn Nhi tuy rằng đi theo Hứa Tình thực tập, nhưng trước giờ chưa từng hỏi về Giang Thành, cô ta cũng không biết Hứa Tình và Giang Thành là quan hệ vợ chồng, cứ cho rằng Giang Thành trẻ tuổi như vậy nhất định là còn đang độc thân.
“Được rồi, tôi mà từ chối thì bất kính quá!” Giang Thành cười nói.
“Vậy tôi đi thay quần áo đã, rồi chúng ta đi thôi.
” Lâm Doãn Nhi nói xong lập tức trở về phòng trực ban của y tá thay quần áo.
Chờ đến lúc Lâm Doãn Nhi thay quần áo xong, Giang Thành nhìn thấy Lâm Doãn Nhi thay một bộ quần áo thể thao toàn thân màu trắng, ai cũng nói màu trắng nhìn sẽ béo hơn, vậy nên vừa nhìn là thấy ngực Lâm Doãn Nhi càng đầy đặn hơn nữa, buộc tóc đuôi ngựa, cả người toát ra hơi thở cực kỳ toả nắng.
Vào lúc Giang Thành lái xe chở Lâm Doãn Nhi đến phòng khám nhỏ mà mẹ cô ta mở, nhìn thấy không ít người vây quanh toàn bộ phòng khám chật như nêm cối, còn có không ít người đang vây quanh nhìn xem bên trong có chuyện gì.
“Có chuyện gì xảy ra vậy?” Lâm Doãn Nhi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, vội vàng rảo bước qua đó.
“Đại ca, anh biết bên trong xảy ra chuyện gì không?” Giang Thành tùy tiện tìm một người hỏi.
“Cái phòng khám Đông y này kê cho người ta thuốc giả, thiếu chút nữa ăn vào chết người, cho nên người nhà người ta qua đây làm loạn.
” Một người đàn ông trung niên vội vàng nói.
“Không thể nào, mẹ tôi không thể nào kê thuốc giả cho người ta được!” Lâm Doãn Nhi nói rồi vội vàng đẩy đám người ra đi vào, Giang Thành cũng đi theo Lâm Doãn Nhi vào phòng khám.
“Tôi sớm đã biết, thuốc của nhà các người rẻ như vậy, không thể nào không có vấn đề, phòng khám bệnh thiếu đạo đức lòng dạ hiểm độc giống như bà vậy, sớm nên đóng cửa từ lâu rồi.
” Một người sắc mặt hung ác, dáng người người đàn ông trung niên cường tráng, tức giận chỉ vào mẹ Dương Mai của Lâm Doãn Nhi mắng.
Vừa nhìn đã thấy người đàn ông trung niên này chính là một kẻ dữ tợn, cực kỳ không dễ chọc vào.
Ở bên cạnh người đàn ông trung niên, còn có một người phụ nữ đang ngồi ở trên xe lăn, miệng nhếch mép chảy nước miếng, rõ ràng dáng vẻ này thật sự là do uống thuốc xảy ra vấn đề.
“Không thể nào, tôi làm người chú ý đến trung thực, không thể nào làm ra chuyện thương thiên hại lí như vậy.
” Lần trước quả thật là Dương Mai kê thuốc cho người phụ nữ này, nhưng tuyệt đối sẽ không có bất kỳ vấn đề gì.
“Vậy sao? Lần trước vợ tôi tới chỗ bà kê thuốc, về