Việc này khiến tất cả mọi người ở đây đều bị chấn động, hóa ra Đinh Vũ Địch gióng trống khua chiêng đến như vậy không phải vì muốn tìm Giang Thành để tính toán chuyện trước đây, mà là đến để bày tỏ lòng trung thành với Giang Thành.
Nhưng việc này sao có thể xảy ra được? Phải biết Đinh Vũ Địch đường đường là đại ca thế giới ngầm của thành phố Lư Dương, coi như muốn bày tỏ lòng trung thành cũng phải làm trong âm thầm chứ sao lại gióng trống khua chiêng như vậy?
Kim Đại Nha ngã trên mặt đất cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc đến không thể kinh ngạc hơn.
Anh Vũ Địch lại đến đây để đầu hàng.
Bảo vệ lúc nãy định báo cảnh sát bây giờ mới hoàn toàn sửng sốt, hóa ra cậu con rể của công ty bọn họ lại giỏi như vậy, thậm chí ngay cả Đinh Vũ Địch cũng chủ động đến để bày tỏ lòng trung thành.
"Anh Vũ Địch, anh có ý gì?"
Giang Thành nhìn Đinh Vũ Địch, lạnh lùng mở miệng nói: "Không dám nhận, không dám nhận."
Bây giờ Đinh Vũ Địch có hơi khom người, tư thế rất thấp, đôi mắt chỉ có thể nhìn thấy mũi giày của Giang Thành mà thôi.
Anh ta cũng từng trải rất nhiều năm, trực giác bén nhạy vẫn phải có, bên cạnh người đàn ông này có rất nhiều người có quyền có thế của thành phố Lư Dương vây quanh, có thể đánh bại Sát Nhân Phong và Thái Long dễ như trở bàn tay, không để Quý Triết và Hỏa Tiêu Phong vào mắt, những điều này đều chứng minh người đàn ông trước mắt có lai lịch vững chắc.
Bây giờ khi thật sự đứng trước mặt Giang Thành anh ta mới biết được người này đáng sợ thế nào.
"Cậu Giang, tôi biết mình làm ra một ít chuyện xúc phạm đến điểm mấu chốt của cậu, nhưng cũng do tôi bị tên Quý Triết kia giật dây, bây giờ mặc kệ cậu Giang có tha thứ cho tôi hay không tôi đều muốn đến xin lỗi cậu, xem như cho cậu thấy thái độ của tôi." Sở dĩ Đinh Vũ Địch tới đây là bởi vì anh ta sợ Giang Thành tra ra anh ta đã từng ra tay, đến lúc đó anh ta sẽ không thể chống trả.
Thấy Giang Thành không có phản ứng gì, Đinh Vũ Địch lập tức hô lên: "Dẫn tới!"
Chỉ thấy Sát Nhân Phong bị người của Đinh Vũ Địch trói chặt lôi lên, khi Sát Nhân Phong nhìn thấy Giang Thành, cả người cực kì hoảng sợ, bởi vì anh ta đã từng chạm trán với Giang Thành, đương nhiên biết sự đáng sợ của Giang Thành.
"Cậu Giang, tôi biết anh ta đã từng đắc tội đến cậu cho nên tôi đưa anh ta đến cho cậu xử lí." Đinh Vũ Địch nói.
"Thái độ khá tốt." Lúc trước Giang Thành đã đoán được tên Sát Nhân Phong có thể muốn ra tay với người của Hứa Tình, bây giờ Đinh Vũ Địch có thể bắt ngươi đến đây nói rõ thành ý của anh ta.
"Nói như vậy, cậu Giang đồng ý nhận tôi?" Từ sau khi Đinh Vũ Địch thấy được Giang Thành nhẹ nhàng giải quyết Thái Long, anh ta đã biết người này không phải người mình có thể đụng đến cho nên anh ta quyết định trước khi Giang Thành ra tay với mình thì đi xin lỗi trước.
"Có thể cân nhắc, anh ta để lại, anh mang những người khác trở về trước đi, tôi không thích ồn ào như vậy." Giang Thành thản nhiên nói.
"Được." Lúc này Đinh Vũ Địch mới đứng thẳng người dậy, sau đó nhìn về Kim Nha ngã trên mặt đất, nói: "Còn người này phải xử lí như thế nào?"
Lúc này Kim Nha mới hoàn hồn, biết mình đã đụng tới người không nên đụng vào.
Ngay cả Đinh Vũ Địch cũng cung kính với người trẻ tuổi này như vậy, lúc trước cậu ta lại kiêu ngạo như thế, đúng là đang tự đi tìm chết.
"Đại ca, đại ca, thật xin lỗi, là tôi có mắt mà không thấy Thái Sơn, xin anh rộng lượng đừng chấp kẻ hèn này."
Kim Nha vừa dập đầu xuống đất vừa cầu xin tha thứ, trong lòng cực kì hối hận, nhẽ ra cậu ta không nên tới nơi này gây chuyện.
"Anh nhìn mà xử lý đi."Giang Thành thản nhiên nói.
"Đưa đi."
Đinh Vũ Địch lạnh lùng nói, lập tức đi xuống cùng với Kim Nha.
"Mấy người các cô ở lại." Giang Thành nói với những người phụ nữ trước đó Kim Nha mang đến.
"Đại ca, chúng tôi không sao, chúng tôi cảm thấy trên mặt có những nốt mụn này cũng rất đẹp, đúng không?" Bạn gái Kim Nha nói với người phụ nữ bên cạnh.
"Đúng