Ban đầu Tiêu Duyệt Nhiên vẫn còn rất vui vẻ, nhưng khi nghe thấy giọng nói của người đàn ông này thì sắc mặt của cô ấy lập tức thay đổi.
Cô ấy vội vàng quay đầu nhìn sang, sau đó lại quay đầu đi như không nhìn thấy gì, có vẻ cô ấy không muốn để ý đến người đàn ông này.
Giang Thành cũng nhìn thấy, người đàn ông kia mặc một bộ đồ vest thẳng tắp, trên đầu vuốt keo bóng lưỡng, đi về phía anh.
“Duyệt Nhiên, cho dù như thế nào thì chúng ta cũng đã là vợ chồng rất lâu, em không cần phải đối xử lạnh lùng với anh như vậy.” Người đàn ông đi đến bên cạnh Tiêu Duyệt Nhiên, trực tiếp đặt tay lên vai cô.
“Cút ngay, tôi và anh không phải là vợ chồng.” Bả vai của Tiêu Duyệt Nhiên run lên, trực tiếp hất bàn tay người đàn ông đang đặt trên vai của mình ra.
“Duyệt Nhiên, nhìn ý tứ này của em thì có vẻ là em đã tìm được một tên trai bao, vì vậy không muốn có một người chồng như anh có phải không?” Đôi mặt lạnh lùng của người đàn ông nhìn về phía Giang Thành, giọng nói có chút lạnh.
“Liêu Phi Kiệt, anh đừng nói bậy có được không? Cậu ấy là bạn của tôi.” Tiêu Duyệt Nhiên tức giận trừng mắt nhìn người đàn ông bên cạnh, sau đó nhìn về phía Giang Thành nói lời xin lỗi: “Giang Thành, thật ngại quá, anh ta là chồng cũ của tôi.”.
Truyện Trọng Sinh
“Em nói cái gì? Chồng cũ?”
Khi Liêu Phi Kiệt nghe được những lời của Tiêu Duyệt Nhiên thì trong nháy mắt trở nên điên tiết, nói: “Tiêu Duyệt Nhiên, chúng ta vẫn chưa ly hôn, anh vẫn còn là chồng của em, em có biết không?”
“Hừ, cho dù chúng ta chưa ly hôn thì tôi cũng không xem anh là chồng nữa.
Vừa hay, nếu như anh đã về rồi thì ngày mai chúng ta đi làm thủ tục ly hôn.” Tiêu Duyệt Nhiên lạnh lùng nói.
Sau khi nghe được những gì Tiêu Duyệt Nhiên nói, đôi tay của Liêu Phi Kiệt nhanh chóng nắm lấy bả vai của cô ấy, xúc động nói: “Duyệt Nhiên, em đừng ly hôn với anh có được không? Tất cả những gì anh làm đều là vì em, sao em lại có thể lấy oán báo ơn như vậy?”
Nghe được những lời Liêu Phi Kiệt nói, Tiêu Duyệt Nhiên trực tiếp cười lạnh một tiếng.
“Ha ha, Liêu Phi Kiệt, anh còn không biết xấu hổ mà nói những lời như vậy, mấy năm nay khi chúng ta ở bên nhau anh đã kiếm được một xu nào chưa? Cả ngày chỉ biết ăn nhậu rồi cờ bạc.”
Bởi vì lời nói của Tiêu Duyệt Nhiên, cho nên rất nhiều người ở trong nhà hàng đều nhìn về phía Liêu Phi Kiệt, đồng thời chỉ trỏ và bàn tán về anh ta.
Liêu Phi Kiệt vốn rất coi trọng sĩ diện, vì vậy lập tức nói nhỏ: “Duyệt Nhiên, những chuyện này chúng ta hãy nói riêng với nhau, anh có thể giải thích với em, anh thật sự là vì em.”
Tiêu Duyệt Nhiên không ngờ rằng Liêu Phi Kiệt lại có thể không biết xấu hổ đến mức này, đã đến lúc này mà còn nói là vì cô ấy.
Tiêu Duyệt Nhiên tức giận trực tiếp cầm ly rượu lên, hất thẳng vào mặt Liêu Phi Kiệt.
“Anh vì nịnh bợ người khác mà định chuốc say tôi, đưa tôi lên lên giường của một ông già, chẳng lẽ cũng là vì tôi sao?” Tiêu Duyệt Nhiên tức giận quát lớn.
“Tên nhóc này cũng thật quá đáng, cô vợ xinh đẹp như vậy mà lại muốn đưa lên giường của một ông già sao?”
“Đúng vậy, có phải là đàn ông không vậy, thật đáng tiếc cho một người phụ nữ xinh đẹp như vậy.”
Những người xung quanh càng thêm sôi nổi, khinh thường nhìn về phía Liêu Phi Kiệt.
Giang Thành cũng không ngờ rằng một người phụ nữ thành đạt như Tiêu Duyệt Nhiên, vậy mà còn trải qua chuyện như vậy, hơn nữa chồng của cô ấy cũng không phải là một thằng đàn ông.
“Bà xã, em thật sự không định tha thứ cho anh sao?”
Liêu Phi Kiêt có chút không cam lòng, nhìn Tiêu Duyệt Nhiên hỏi.
“Tuyệt đối không thể.” Trong giọng nói của Tiêu Duyệt Nhiên không hề có một chút thương tiếc nào.
“Được, nếu như em muốn ly hôn, vậy thì cũng có thể.
Tài sản chung của chúng ta, còn có cổ phần của công ty, đều phải chia cho anh một nữa.” Liêu Phi Kiệt thấy không thể nào xoay chuyển được Tiêu Duyệt Nhiên nên đành phải nói về điểm quan trọng là tài sản.
“Được, chỉ cần có thể ly hôn với anh, anh muốn cái gì tôi cũng sẽ cho anh.” Tiêu Duyệt Nhiên nhìn Liên Phi Kiệt nói.
Tiêu Duyệt Nhiên thật sự không muốn có bất kỳ liên quan nào với tên lưu manh này nữa, cho nên cô ấy lập tức đồng ý.
Liêu Phi Kiệt vừa nghe