Khi tay Giang Thành sắp chạm vào ngực Hỏa Linh Lung thì một luồng ánh sáng lạnh lẽo bắn vụt về phía Giang Thành.
Giang Thành lập tức cảm nhận thấy nguy hiểm, quay người lại, dùng hai ngón tay kẹp chặt con dao găm bắn tới, nếu như Giang Thành không phản ứng nhanh thì đã bị thương mất rồi.
Đúng lúc này, rèm cửa sổ cạnh giường bị xốc lên, một cô gái mặc đồ ngủ lao thẳng về phía Giang Thành, đôi chân mỹ miều dưới chiếc váy ngủ giơ cao, mạnh mẽ đá thẳng vào đầu Giang Thành.
Cú đá này vô cùng mạnh mẽ, rõ ràng là chỉ những người từng luyện tập công phu mới làm ra được, nếu như bị đá trúng thì chỉ e não sẽ chấn động.
Thế nhưng Giang Thành chỉ cần đưa tay lên đã giữ chặt lấy cổ chân đối phương, ngăn cản cú đá mạnh mẽ đó lại.
"Hạ Nhất Tinh, cho dù lần trước thiếu chút nữa là tôi đã lột sạch cô rồi thế nhưng lần này cô không cần phải chủ động như vậy chứ, để lộ hết quang cảnh dưới váy cho tôi nhìn." Giang Thành tươi cười, bình tĩnh nói với Hạ Nhất Tinh.
Đúng vậy, cô gái đánh lén Giang Thành không phải ai xa lạ, chính là Hạ Nhất Tinh mà trước đó Hỏa Linh Lung từng dẫn anh tới nhờ cô ta tạo hình.
Khi đó Giang Thành đã cảm nhận được cô ta có vấn đề, chỉ là cũng không rõ nguyên nhân do đâu mà hôm nay cô ta lại ra tay với anh.
Mấy hôm nay Hạ Nhất Tinh ngủ chung với Hỏa Linh Lung, hôm nay vốn cô ta đã ngủ rồi, kết quả là nghe thấy tiếng chìa khóa mở cửa, nghe tiếng bước chân thì hoàn toàn không giống Hỏa Linh Lung.
Quả nhiên cô ta nhìn thấy Giang Thành bế Hỏa Linh Lung đã uống say mèm đi vào, cô ta muốn xem Giang Thành sẽ làm gì Hỏa Linh Lung, vậy nên đã che giấu hơi thở, núp ở sau rèm cửa.
Ban đầu khi chứng kiến Giang Thành chăm sóc Hỏa Linh Lung rất cẩn thận, trong lòng Hạ Nhất Tinh cũng cảm thấy yên tâm, không ngờ rằng sau đó Giang Thành lại muốn cởi đồ của Hỏa Linh Lung, cô ta đành phải ra tay.
Hạ Nhất Tinh vội vàng quá, quên mất mình cũng chỉ đang mặc một bộ đồ ngủ, khi chân cô ta bị Giang Thành tóm chặt, cảnh xuân bên dưới lộ hết sạch.
"Thả ra!"
Hạ Nhất Tinh hừ lạnh một tiếng, đưa tay che đậy vạt váy ngủ, đồng thời cũng dùng hết sức đề giãy dụa, thế nhưng làm cách nào cũng không thể thoát khỏi bàn tay Giang Thành.
Thấy vậy, Hạ Nhất Tinh đành đưa một tay xuống chống đất, sau đó tung một cú đá về phía Giang Thành.
Nhưng cô ta không ngờ rằng cái chân còn lại cũng bị Giang Thành tóm lấy, thành ra Giang Thành tóm chặt cả hai chân Hạ Nhất Tinh, nhấc cô ta rời khỏi mặt đất.
"Đồ khốn, thả tôi ra."
Lúc này Hạ Nhất Tinh cảm thấy xấu hổ vô cùng, hiện giờ cô ta bị Giang Thành tóm chân lật ngược lại, nếu như hai tay cô ta không giữ váy ngủ thì chắc chắn chiếc váy ngủ sẽ tuột xuống.
"Sao tôi phải thả cô chứ? Khi nãy đòn nào của cô cũng đều trí mạng." Giang Thành xách Hạ Nhất Tinh, lạnh lùng nói.
Giang Thành thấy cô gái này quá quái lạ, trước đó thì cô ta thăm dò anh, hiện giờ bộc lộ ra công phu như vậy, anh ta không thể nào yên tâm để cô ta ở bên người Hỏa Linh Lung.
"Còn không phải vì anh định làm chuyện xằng bậy với Hỏa Linh Lung hay sao, nếu không thì sao tôi lại ra tay chứ." Hạ Nhất Tinh đầu chúi xuống đất, chật vật đáp.
"Thật vậy hả? Cô ấy đã say mèm rồi, nếu như tôi định làm gì cô ấy thì đưa tới khách sạn chẳng phải sẽ tiện hơn sao, cần gì phải đưa cô ấy về nhà chứ?" Giang Thành cười, hỏi Hạ Nhất Tinh.
Vốn Hạ Nhất Tinh còn nghĩ mình sẽ chiếm lý, không ngờ rằng Giang Thành chỉ nói một cậu đã khiến cô nghĩ suy nghĩ lại.
"Tôi không quan tâm, dù sao tôi làm vậy cũng chỉ để bảo vệ Linh Lung mà thôi." Hạ Nhất Tinh chật vật nói.
Nghe Hạ Nhất Tinh nói như vậy, Giang Thành thả cô ta ra, lúc này cô ta mới lồm cồm bò dậy.
Sau khi đứng dậy, Hạ Nhất Tinh định tiếp tục ra tay với Giang Thành.
"Này, nếu như cô đánh nữa là tôi không dễ dàng thả cô như vừa rồi đâu." Giang Thành cảnh cáo Hạ Nhất Tinh.
"Hừ, anh mau đi đi." Hạ Nhất Tinh cũng đã nghĩ thông rồi, khả năng cao là Giang Thành không hề có ý định gì xấu với Hỏa Linh Lung, nếu không trước đó đã không đưa cô về nhà.
"Tôi sẽ đi, nhưng tôi có một vấn đề phải hỏi cô." Giang Thành nói với Hạ Nhất Tinh.
Hạ Nhất Tinh mới bị Giang Thành xơ múi nên tâm trạng rất tệ hại, lạnh lùng nói: "Muốn hỏi chuyện gì hả?"
"Tôi không biết cô ở bên cạnh Hỏa Linh Lung là có mục đích gì, nhưng tôi mong cô sẽ không có ác ý với cô ấy." Giang Thành lạnh lùng cảnh cáo Hạ Nhất Tinh.
"Yên tâm đi, tôi không giống anh, tôi không hề có ác ý với cô ấy." Hạ Nhất Tinh nói xong, xoay người đi chăm sóc cho Hỏa Linh Lung.
Nghe Hạ Nhất Tinh nói vậy, Giang Thành gật đầu, sau đó rời khỏi nhà Hỏa Linh Lung.
Hạ Nhất Tinh nhìn Hỏa Linh Lung say mèm, bất đắc dĩ thở dài một tiếng, sau đó bắt đầu thay quần áo cho Hỏa Linh Lung.
Sau khi Giang Thành trở về nhà, thấy Hứa Tình và bố mẹ đều chưa ngủ, đều đang ngồi trong phòng khách.
"Bố mẹ vẫn chưa ngủ à?" Giang Thành thấy sắc mặt bố mẹ đều rất lạ, vội vàng tươi cười chào hỏi.
"Giang Thành, gần đây giữa con và Hứa Tình có chuyện gì vậy?" Hứa Chí Quân cau mày hỏi Giang Thành.
"Bố, chúng con vẫn ổn mà, sao vậy?" Giang Thành vừa ní vừa đi tới ngồi xuống bên cạnh Giang Thành, Hứa Tình cũng tỏ vẻ mặt bất đắc dĩ, không nói gì cả.
"Ổn hả?"
Hứa Chí Quân thở dài, nói: "Đã lâu như vậy rồi sao bụng Hứa Tình vẫn không hề thay đổi gì vậy chứ."
Giang Thành còn tưởng là có