“Con trai tôi sắp bị bà bác sĩ lang băm này hại chết rồi, tôi con mẹ nó ngoài đánh bà ta ra còn có thể làm gì nữa chứ?” Hai mắt của người thanh niên đỏ bừng, rõ ràng anh ta đã bị phẫn nộ làm mụ đầu.
“Chỉ cần có tôi ở đây, con trai anh không chết được,” Giang Thành kéo ghế trong tay thanh niên xuống, trầm giọng nói.
“Vậy được, anh chữa đi, nếu không chữa khỏi được, các ngươi đừng hòng chạy,” Người thanh niên giận dữ gầm lên.
“Mẹ, mẹ có sao không?”
Lâm Duẫn Nhi từ ngoài chạy vào, vội vàng ôm lấy Dương Mai.
“Mẹ không sao,” Dương Mai nhìn thấy con gái mình tới thì hỏi: “Cậu ta là?”
“Anh ấy là bác sĩ giỏi nhất ở bệnh viện con, mẹ đừng lo, chắc chắn anh ấy có thể chữa được.
” Lâm Duẫn Nhi nhìn Giang Trừng bằng ánh mắt đầy tin cậy.
Giang Thành bước tới bắt mạch cho cậu bé, mạch đập của cậu bé đã không còn nhưng vẫn còn sự sống, Giang Thành lập tức truyền một tia linh khí vào cơ thể cậu bé.
“Hửm?”
Giang Thành lập tức nhận ra có điều bất thường, song gần như cùng lúc đó, cậu bé lập tức tỉnh dậy.
“Bố, con khoẻ rồi,” Cậu bé sợ hãi nhìn Giang Thành.
“Con thật sự khoẻ rồi?” Người thanh niên lập tức vui mừng hỏi.
“Con trai anh vẫn chưa khoẻ lại, chắc cậu bé bị dính phải đồ vật dơ bẩn ở đâu đó, cần cho cậu bé uống một bát nước bùa mới khoẻ hẳn được,” Giang Thành lập tức nói.
"Nước bùa? Rốt cuộc anh là bác sĩ hay là thầy bói hả?”
Thanh niên vừa nghe xong lập tức nổi giận, mắng: "Quả nhiên cái phòng khám chui mất nhân tính này của các người nên đóng cửa mới đúng, ông đây đã gọi người tới rồi, các người chờ bị đóng cửa đi.
”
Vừa nói chuyện, người thanh niên vừa định ôm con trai rời khỏi đây.
“Nếu anh muốn con trai mình chết thật thì cứ việc bế cậu bé đi.
” Giang Trừng nhẹ giọng nói.
"Hừ, dù con trai tao có chết cũng sẽ không để mày chữa bệnh cho nó lần nữa, đúng là xui tận mạng,” Người thanh niên chửi bới liên hồi rồi bế con trai mình ra khỏi phòng khám.
“Bác sĩ Giang, chắc cậu bé đó vẫn ổn đúng không? Tôi thấy bây giờ trông cậu bé khá bình thường mà,” Lâm Duẫn Nhi bước tới nói.
Giang Thành nghe vậy lập tức lắc đầu nói: “Không phải, chắc cậu bé kia bị dính phải đồ vật dơ bẩn gì đó, sát khí đã xâm nhập vào cơ thể.
Thằng bé có thể tạm thời hồi phục là do tôi đã khơi thông kinh mạch của nó, kích thích đến tia sát khí kia, để tự bảo vệ mình, tia sát khí đó mới không cắn nuốt dương khí của đứa bé đó nữa, cậu bé mới có biểu hiện như đã khỏi bệnh, chỉ cần cậu bé rời khỏi đây chắc chắn sẽ lại tái phát, hơn nữa còn càng nghiêm trọng hơn.
”
Người đàn ông trẻ tuổi bé cậu bé đi đến cửa phòng khám, đúng lúc này một chiếc xe của Cục Giám sát Y tế chạy tới
“Anh Cao, có chuyện gì thế? Sao lại vội vã gọi em đến đây vậy?” Một người đàn ông mặc đồng phục bước ra khỏi xe hỏi người thanh niên.
Người đàn ông mặc đồng phục này là đội trưởng Cục Quản lý Giám sát Y tế, Lý Phi.
“Tiểu Lý, cậu đừng nhắc đến chuyện đó nữa, ở đây có một phòng khám dởm, suýt nữa đã hại chết con trai tôi, may mà con trai tôi mạng lớn, hiện tại mới không có việc gì, cậu mau tới niêm phong nó đi,” Nam thanh niên giận dữ nói.
“Có chuyện như thế sao?”
“Phải, ở đấy có mấy tay thầy bói, chắc giấy phép hành nghề đều làm giả hết đấy, cậu mau đi niêm phong lại đi.
” Thanh niên lạnh lùng nói.
“Đi, vào xem xem thế nào!”
Lý Phi lập tức dẫn theo một người khác cùng đi vào trong phòng khám.
“Con trai, mọi chuyện đều ổn cả rồi, chúng ta về nhà thôi, con muốn ăn gì bố đều mua cho con,” Người đàn ông trẻ tuổi ôm chặt cậu con trai cưng chiều nói.
Vừa dứt lời, cậu bé bỗng trợn trừng hai mắt, cả người co giật mạnh, miệng sùi bọt mép, tình huống lần này còn nghiêm trọng hơn so với lúc trước.
“Con trai? Con trai, con sao thế?”
Mẹ kiếp, chắc chắn là do đám bác sĩ lăng băm kia hại rồi, nam thanh niên nghĩ bụng, bỗng một chiếc Lexus dừng lại trước mặt gã.
“Chồng ơi? Con trai thế nào rồi?” Một người phụ nữ quý phái bước xuống xe.
“Đúng là không nên đưa con trai đến cái phòng khám này để đám lang băm ở đó hại con trai chúng ta thành ra thế này,” Người thanh niên phẫn nộ chửi rủa.
“Đừng sốt ruột, em đã mời Phó viện trưởng Tạ của bệnh viện số 2 tới, chắc chắn ông ấy có thể