Lại củi đầu nhìn xuống chiếc đỉnh, Hàn Tam Thiên có chút không bình tĩnh. Quay mắt nhìn bốn phía xung quanh, sau khi xác nhận là không có ai rồi, Hàn Tam Thiên mới lấy hạt đen thui ở giữa chiếc đỉnh ra.
Lớn bằng đầu ngón tay cái, đen như cục than, khắp nơi tản ra một mùi vị cháy khét dữ dội.
Hàn Tam Thiên vô cùng nhức đầu, không phải anh đã hoàn toàn dựa theo các bước ở trong sách sao? Sao có thể lần đầu tiên đi làm mà đã tạo ra cái thứ như thế này rồi? Chẳng lẽ đã làm sai ở đâu sao?
Ôm tâm lý muốn thử một chút, Hàn Tam Thiên lấy cục đen thui này để vào trong miệng, ngay sau đó, gương mặt anh đã vặn vẹo lên rồi.
Hương vị của thứ này quả đúng là đã đạt đến mức cực phẩm cuộc đời rồi, khiến cho người ta nhất phi trùng thiên (bay lên trời cao), sau đó đừng lại giữa bầu trời, nhận hết cảm giác chua xót khi gió thổi vào đũng quần.
Lắc đầu, Hàn Tam Thiên tuyên bố lần đầu tiên của mình đã thất bại.
Nhưng mà, Hàn Tam Thiên cũng không phải là loại người dễ dàng nhận thua, ngay lập tức anh lấy một phần nguyên liệu, dựa theo phương pháp như lần trước, lại làm thêm lần nữa.
Rất nhanh đã đến giờ tý, ánh trăng sáng nhẹ nhàng.
Dưới rừng cây, tản ra một mùi khét rất gay mũi, bên cạnh Hàn Tam Thiên thế mà lại có hơn mười viên đen thui như hòn than, nhưng mà tuy rằng mùi vị vẫn không được cải thiện, bộ dạng cũng hoàn toàn không thay đổi, nhưng sau khi Hàn Tam Thiên ăn đến mức miệng cũng đen luôn rồi, thì kinh ngạc phát hiện ra rằng những đan dược này thế mà cũng có chút năng lượng tồn tại.
Chuyện này cũng đồng nghĩa với việc, Hàn Tam Thiên luyện đan đang dần đi về phía thành công.
"Đại ca, người khác luyện đan là để cứu mạng, còn ngươi lại rất đặc biệt, những đan dược này rõ ràng là dùng để giết người cũng rất tốt mà đúng không?"
Đúng lúc này, bỗng nhiên có tiếng nôn khan.
Nghe thấy giọng nói quen thuộc ấy, Hàn Tam Thiên bất đắc dĩ cười nói:
"Cút ra một chút, con mẹ nó vừa mới tỉnh dậy mà đã chỉ trích tôi."
Lân Long lắc đầu bất đắc dĩ nói:
"Sở dĩ gần đây ta vẫn luôn ngủ say, còn không phải là vì người nào đó sao?"
Kể từ lần trước, vì cứu Hàn Tam Thiên, dường như Lân Long đã truyền toàn bộ năng lượng của mình trong cơ thể cho Hàn Tam Thiên, hơn nữa trái tim của Long tộc cũng đã biến mất, khiến cho toàn thân rồng của Lân Long bị móc rỗng, sau khi nhập vào trong cơ thể của Hàn Tam Thiên, liền rơi vào trạng thái ngủ say, mục đích của việc này cũng là để nghỉ ngoi, lại còn có thể dựa vào trái tim của Long tộc trong cơ thể của Hàn Tam Thiên để bổ sung cho chính mình.
Nhưng ai mà biết được, Lân Long vừa mới tỉnh lại, liền thấy được tác phẩm kinh người của Hàn Tam Thiên, vì thế nên mới nôn khan.
"Đúng vậy đúng vậy, cho nên tôi cũng rất là cảm động, bởi vậy tôi quyết định, lấy tất cả các đan dược mà tôi đã luyện chế được trong lần đầu tiên này, cho anh để anh dưỡng bệnh, đến đây đi, không cần khách khí."
Hàn Tam Thiên nhìn thấy Lân Long đã tỉnh lại, tâm trạng cũng tính là không tệ, liền đùa giỡn nói.
Lân Long chột dạ từ chối nói:
"Ngươi đừng có tới đây, lấy trái tim Long tộc của ta, còn dùng kho báu của Long tộc ta, bây giờ còn muốn hãm hại long mạng của bản long đây nữa?
Hàn Tam Thiên, đừng có quá vô liêm sỉ như thế. Còn nữa, ta đang muốn hỏi một câu, là ai cho ngươi dũng khí, mân mê mấy thứ này vậy?"
"Anh nghĩ rằng chỉ cần tôi và anh muốn là được sao, tất cả đều là bị ép buộc."
Hàn Tam Thiên lắc đầu thở dài nói, sau đó, anh đứng dậy thu dọn đồ vật, đi về phía trong thành.
Dọc theo đường đi, anh kể lại từ đầu đến đuôi tất cả mọi chuyện đã xảy ra gần đây cho Lân Long nghe, sau khi Lân Long nghe anh nói xong, lắc đầu cười khổ:
"Ha ha, lại là đại hội luận võ, lại là Hồng Môn Yến lúc nửa đêm, Hàn Tam Thiên, thật không biết là nên khen người may mắn, hay là nên nói gì về người nữa."
"Đúng rồi, Lân Long, anh có biết gì nhiều về Ma tộc không?"
Hàn Tam Thiên nói.
Lân Long giải thích nói:
"Thế giới Bát Phương có bốn lĩnh vực đặc biệt, cực Bắc là nơi vô cùng lạnh lẽo, cực Đông là vùng đất đầm lầy, cực Nam là cấm địa hỏa nham, và cực Tây là vùng đất linh hồn. Vạn năm trước đây, Ma tộc sau khi bị ba vị chân thần lớn của thế giới Bát Phương hợp lực đánh bại, liền đi đến vùng đất linh hồn, trải qua nhiều năm sinh sôi nảy nr, bây giờ Ma Tộc đã