Hàn Tam Thiên cũng vô cùng kinh ngạc, không ngờ đến vào thời điểm như thế này, ở một chỗ như thế này, thế mà lại gặp được người quen cũ không nên gặp.
Cầm đầu chính là một lão ni cô, Hàn Tam Thiên cũng không quen biết, nhưng người thứ hai đứng bên trái ni cô và đám người đứng phía sau ông ta, Hàn Tam Thiên lại không quên được.
Chưởng môn Hư Vô tông Tam Vĩnh đại sư, giới viện trưởng lão Ngô Diễn trưởng lão, Diệp Cô Thành, Lục Vân Phong cùng với người mà Hàn Tam Thiên rất quen thuộc, Tần Sương!
Nhìn thấy Hàn Tam Thiên, rõ ràng đám người Tam Vĩnh đại sư cũng ngẩn cả người, bọn họ sẽ không bao giờ nghĩ đến, Hàn Tam Thiên thế mà còn sống, hơn nữa còn gặp được Hàn Tam Thiên ở đây.
"Hàn Tam Thiên? Chẳng lẽ, hắn ta chính là kẻ cầm trong tay búa Bàn Cổ sao?"
Tam Vĩnh khẽ kêu lên một tiếng, nhưng ông ta lại khơi dậy đám đông, những người có thể đến nơi này, bất kể là chính đạo hay là tà phái, đại bộ phận đều hướng về đại hội võ đạo lần này là đến, tuy rằng đều tự xưng là để luận võ, nhưng thực tế như thế nào thì ai cũng rõ ràng, đó là bởi vì búa Bàn Cổ mà đến, chỉ là mọi người đều ngầm hiểu với nhau và không nói ra mà thôi.
Lúc này, nghe nói như thế, một đám người vô cùng kích động, đồng thời cũng rục rịch muốn ra tay.
"Hắn ta chỉ là một tên đệ tử trước đây của phái Hư Vô mà thôi, cũng không phải là tên Hàn Tam Thiên kia."
Tam Vĩnh đại sư nhẹ giọng giải thích nói.
Phía bên ngoài truyền rằng chính là người ở rể Phù gia Hàn Tam Thiên, hơn nữa Hàn Tam Thiên và Phù Dao của Phù gia đã kết hôn nhiều năm, hơn nữa một trận chiến của Hàn Tam Thiên ở thành Thiên Long đã chấn động tứ phương, phần lớn người của phải Hư Vô cũng không cho rằng Hàn Tam Thiên trong phái của bọn họ là Hàn Tam Thiên của Phù gia nắm trong tay búa Bàn Cổ, cùng lắm cũng chỉ là trùng tên mà thôi.
Dù sao ở trong mắt người của phái Hư Vô, tuy rằng khi Hàn Tam Thiên ở phái Hư Vô tu vi cũng có chút nổi trội, nhưng dù sao cũng còn lâu mới đạt đến cấp bậc có thể chống lại một người như Cô Tô Phượng Thiên, hơn nữa, điều quan trọng nhất chính là phần lớn người đều cho rằng Hàn Tam Thiên đã chết trong trận chiến cuối cùng ấy.
Sau đó, cho dù hắn còn sống, thì rất nhiều người của phái Hư Vô cũng không muốn đi thừa nhận đó là sự thật, bởi vì trong mắt bọn họ một người là một tên nô lệ, một người cầm trong tay búa Bàn Cổ, là nam nhân có uy phong mãnh liệt, hai người này hoàn toàn không có khả năng là cùng một người, ít nhất, cũng không có nhiều người sẵn sàng so sánh mình với kẻ trước đó thấp hơn mình rất nhiều, nay bỗng nhiên lại còn cao hơn mình rất nhiều.
Tam Vĩnh là người duy nhất biết Hàn Tam Thiên có vô tướng thần công, chuyện này với những lời đồn đãi kia cũng thật giống nhau, nhưng dựa vào sự nghi ngờ trước đó, ông ta cũng không dám khẳng định, đây là hai cái Hàn Tam Thiên, hay là cùng một người.
Từ góc độ nào đó mà nói, ông ta càng muốn tin tưởng rằng có thể Hàn Tam Thiên này vì trùng tên với Hàn Tam Thiên của Phù gia, cho nên Hàn Tam Thiên của Phù gia đã niệm tình mà dạy hắn ta vô tướng thần công.
"Không phải là tên Hàn Tam Thiên kia sao?"
Ngay lập tức có người tiếc hận nói.
"Đương nhiên là không phải, một tên