Hàn Tam Thiên mỉm cười.
"Ngươi không phải đã chết rồi sao? Làm sao người lại? Đến cùng ngươi là người hay là quỷ" Phù Mãnh không khỏi hỏi liên tục, trong lòng đều là lo sợ.
“Là quỷ còn tìm ông uống rượu sao?" Hàn Tam Thiên nhẹ giọng cười, đứng dậy khỏi đất: “Nghênh Hạ nói tôi đến cứu ông. Ông muốn ra ngoài chứ?"
Phù Mãnh gật đầu, cái này còn phải nói.
"Ngươi định cứu ta thế nào?" Phù Mãnh nhướng mày, sau đó yên lặng cười khổ nói: “Ỏ khóa này của Phù gia, ta không thể phá vỡ. Với tu vi của ngươi, muốn ép thiên lao mở ra, cũng là nằm mơ.”
“Ai nói với ông tôi là ở cảnh mờ mịt?” Hàn Tam Thiên cười, đi đến trước thiên lao: “Tôi rõ ràng cảnh giới Bát Hoang, được chứ?"
Khóe miệng nhẹ nhàng lộ ra một nụ cười. Một giây sau, tay của anh mạnh mẽ nắm lấy khoá lớn của thiên lao, một luồng năng lượng mạnh mẽ, nhất thời nhà lão không thể phá vỡ co lại, mãnh liệt phát ra một tiếng “phịch", tầng ngoài và gông xiềng lập tức mở ra.
"Bát Hoang!" Đôi mắt của Phù Mãnh trừng lớn.
Ở thế giới Bát Phương, nếu như nói Tru Tà là đại biểu của cao thủ, vậy thì ở thế giới Bát Phương, Bát Hoang chính là cao thủ bên trong cao thủ. Dù sao Chân Thần cũng không để ý tới mọi thứ, mà Bát Hoang, cơ bản cũng là chúa tể của thế giới người thường của thế giới Bát Phương.
“Hàn Tam Thiên, ngắn ngủi mấy tháng không gặp, tu vi của ngươi đã đến cảnh giới Bát Hoang? Ta thật không phải đang nằm mơ? Hay là người đang nói đùa với ta?" Mặc dù Phù Mãnh ổn trọng, nhưng nghe đến mấy lời này, hiển nhiên cũng có chút loạn.
Dù sao cảnh giới Bát Hoang, là giấc mơ không thể thành của không ít người.
Có điều, ánh mắt Phù Mãnh rất nhanh mờ đi: “Dù cho ngươi có cảnh giới Bát Hoang thì thế nào chứ? Tầng cuối cùng của cửa nhà lao thế nhưng là Vạn Niên Hàn Thiết, không phải Chân Thần, hoàn toàn không có khả năng phá hư."
Như Phù Mãnh nói, khi Hàn Tam Thiên có ý đồ mở ra tầng cuối cùng của lồng gia, lại phát hiện cho dù mình dùng sức bao nhiêu, cửa nhà lao không hề có bất kỳ ảnh hưởng gì.
“Đừng uổng phí sức lực nữa." Phù Mãnh cười.
Hàn Tam Thiên không nói gì, vẫn giữ nguyên ý định thử tầng trong cùng này.
Phù Mãnh cảm thấy không thú vị, đặt mông ngồi xuống, lắc đầu, cười khổ nói: “Đúng rồi, ngươi nghĩ gì mà đeo cái mặt nạ đó quay về? Đám người Phù gia kia xem thường người như vậy, hôm nay hỏng bét như thế, ngươi ra tay giúp bọn chúng, để đám miệng chó đó nhìn thấy bản lĩnh của ngươi, đánh vào mặt chúng không phải rất thoải mái sao."
“Ông không biết người thần bí?" Hàn Tam Thiên cười cười.
"Người thần bí? Ha ha, ta nghe Phù Thiên nói với ta, nói ở đại hội luận võ, có người thần bí ra tay đại sát tứ phương, cũng là lần đầu tiên đánh vỡ quy củ luận võ của thế giới Bát Phương, một mình xông vào thần mộ, dù là nơi mà Chân Thần cũng sống không nổi, cuối cùng còn lấy được di chí của thần." Nói