“Đúng vậy.
" Phù Thiên gật đầu nhưng cũng không hề phủ nhận: “Trong mắt của ta Thế Quân người luôn.
"
“Ta của trước đây nhút nhát, thật thà, nhưng giống như ta nói, đó là chuyện của trước đây"Diệp Thế Quân ngắt lời của Phù Thiên rồi nở một nụ cười: " Thế Quân của trước đây đã chết rồi, bây giờ ta mới chính là Diệp Thế Quân.
"
Phù Thiên không thốt nên lời, chỉ biết đưa mắt liếc nhìn hàng vạn cô gái bị nhốt trong
nhà giam, cho dù là người lòng lang dạ sói như hắn cũng có chút không nở: “Bọn họ đều đã từng đắc tội với người sao?"
“Không, bọn họ chính là đồ chơi của ta.
" Diệp Thế Quân lập tức phản bác lại câu nói của Phù Thiên.
Phù Thiên ngẩn người ra một lúc, hắn.
đương nhiên biết được Diệp Thế Quân bắt nhốt nhiều cô gái đến vậy là có ý đồ, nhưng không ngờ được rằng lại nhiều đến như vậy: “Thế Quân, đây.
"
“Đây là hàng vạn người đấy, đây.
"
“Đối với ta mà nói, đây vẫn còn rất ít.
"Diệp Thế Quân lạnh lùng nói.
Quá ít?
Nghe đến đây, Phù Thiên nghe như sét đánh ngang tai, bất chợt giật thót tim.
Không thể nói là hành động điên khùng nữa, mà đây chính là hành động bệnh hoạn.
“Phù tộc trưởng, ngươi không cần xót thương hay kinh ngạc như vậy làm gì, càng không cần phải mắng mỏ về việc làm của ta, bởi vì sau này ngươi cũng sẽ trở