"Cái màu trắng này chính là thần nhan châu sau khi bị thôn phệ, còn cái màu xanh lục là hoa trong ngọc.
" Hàn Tam Thiên nói xong, có chút lúng túng nhìn Ngưng Nguyệt.
Khiến bảo vật chấn phái của người ta bị giày vò thành dạng này, Hàn Tam Thiên thật sự rất xấu hổ.
Nhưng mà chuyện gì đến thì cũng sẽ đến, Hàn Tam Thiên sẽ không lựa chọn trốn
tránh.
Lúc đầu anh nên sớm nói với Ngưng Nguyệt, chỉ là vẫn luôn không có thời gian.
Ngưng Nguyệt nhìn qua Ngũ Hành Thần Thạch, lại hơi liếc nhìn Hàn Tam Thiên, cuối cùng lại nhìn về Ngũ Hành Thần Thạch, một đôi mắt xinh đẹp híp lại lâm vào một loại suy nghĩ kỳ quái.
"Đây! đây là vật ta bồi thường cho ngươi.
" Hàn Tam Thiên nói xong, từ trong không gian trữ vật lấy ra một đống các loại vật liệu và bảo bối dùng để lấy lòng.
Khi anh lấy ra, trên mặt đất nhất thời liền xuất hiện một đống lớn kỳ trân dị bảo.
Bất đắc dĩ sờ sờ đầu, Hàn Tam Thiên lúng túng nói: "Ta biết những vật này so ra kém hơn thần nhan châu, nhưng ta đã cố gắng mua hết bảo bối từ một phòng đấu giá, bên trong cũng có không ít đồ tốt, Ngưng Nguyệt! "
Ngưng Nguyệt ngẩng đầu một cái, nhìn về phía Hàn Tam Thiên: "Cho nên tất cả những thứ này đều là người dự định bồi thường cho ta sao?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu.
Ngưng Nguyệt cười lạnh: