Nhìn thấy hai nữ nhân có cùng khẳng định như vậy, Hàn Tam Thiên càng thêm buồn chán, điều này có nghĩa là, manh mối cuối cùng cũng bị cắt đứt.
Thật sự Hàn Tam Thiên lúc này rất chán nản.
“Còn có điều gì khác không?" Hàn Tam Thiên vội vàng hỏi.
Nhân sâm oa suy nghĩ một lúc, nói: “ Điều khác sao! e rằng không còn.
Ta còn không biết tại sao mình lại có thể đến được thế giới này, dù gì người đầu tiên ta gặp khi đến đây là hắn, sau đó hắn bảo ta chạy đến mộ thần này.
"
“Vậy những chuyện bên trong mộ thần đều là do hắn nói cho người biết phải không?" Hàn Tam Thiên đáp.
“Cũng không phải như vậy.
Hắn chưa từng nói với ta về chuyện này, chỉ là đưa ta một
quyển sách rồi bảo ta đọc, ta tìm thấy được liền theo đó mà chạy đến đây" Nhân sâm oa đáp.
“Chuyện này thật sự kì lạ, nhưng có vẻ như không thể tra ra được điều gì.
" Ngưng Nguyệt đáp.
“Ta cũng có cảm giác này" Tần Sương nói tiếp.
“Vì vậy có nhiều khi người nói nhiều chuyện khó hiểu với ta, người hiểu được, hóa ra đều trong sách đó sao?" Hàn Tam Thiên chau mày đáp.
“Đúng vậy, vừa nhìn thấy, ta liền lòng dạ từ bị mà nói hết cho người biết.
" Nhân sâm oa đáp.
"Kila.
"
Nhân sâm oa quả thật đã nói cho hắn biết những kiến thức quý giá, nhưng những thứ đó đều là do nó vô tình nhìn