Uông Ngân Long vừa nghe cha anh ta hỏi như vậy, không khỏi cười ha hả một hồi.
"Cha, con có bản lĩnh thế nào lẽ nào cho không hiểu rõ?" Uông Ngân Long cười vô cùng đắc ý.
Uông Hạc gật đầu thật mạnh, dáng vẻ vô cùng hài lòng nhìn Uông Ngân Long, ông ta khá là vừa lòng về đứa con trai duy nhất này.
Uông Ngân Long từ nhỏ đã được ông ta đưa tới trường võ, học đến mức cả người cứng cáp.
Đương nhiên đây không phải trọng tâm, trọng tâm là Uông Ngân Long có thủ đoạn tàn nhẫn, chỉ hơn chứ không kém ông ta.
Ông ta còn chuẩn bị gửi phần gia nghiệp này vào tay Uông Ngân Long, phòng sau này mình già rồi không đi lại được.
Cái nghề lưu manh chẳng hề vẻ vang gì, Uông Hạc không những không nhục mà còn thấy vinh dự, tên này còn muốn truyền thừa, đúng là chẳng ai bằng.
"Được được được, Ngân Long, con có quyết tâm này, cha rất vui lòng.
Hừm, tên khốn Hoàng Thiên này, cha muốn thấy nó quỳ gối xuống chân cha xin tha" Uông Hạc cắn răng nói.
Uông Ngân Long cười ha hả, nói: "Chuyện này dễ thôi, cha sắp thấy rồi.
Ngày mai con sẽ lên đường tới thành phố Bắc Ninh, không để Hoàng Thiên quỳ xuống gọi tổ tông thì không thôi"
Mà lúc này Hoàng Thiên đã nằm lên giường nghỉ ngơi.
Bên cạnh là Lâm Ngọc An và hai đứa con, ba mẹ con ngủ rất say.
Hoàng Thiên lại hơi mất ngủ, anh vui vì con gái Cà Rốt đã an toàn rồi, nhưng trong lòng cũng thoáng thấy sự buồn bã.
Ruslin đã bị bắt rồi thế những dòng họ Migfis sẽ nhanh chóng có hành động thôi.
Điều này không thể không phòng