“Chúng ta đi thôi”
Trương Định nói với con trai của ông ta là Trương Vĩ.
Trần Hồng Hà không khoe khoang nữa, anh ta biết là nếu khoe khoang trước mặt Hoàng Thiên.
Thì cũng không có tác dụng gì, Hoàng Thiên chắc chắn sẽ không giết anh ta, nhưng cũng không xem anh ta ra gì cả.
Một nhóm năm người đã lên chiếc Mercedes-Benz của Trần Giang, rời khỏi đây trong sự ô nhục và thất vọng tràn đầy.
“Cậu Thiên, nếu về sau những người này tiếp tục không còn mặt mũi cứ tới làm phiền, thì bọn họ cứ đến một lần chúng ta lại đánh một lần, thế nào ạ?”
Một thành viên trong đội hỏi Hoàng Thiên.
“Mọi người tự xem xét rồi xử lý đi, tóm lại là không được phép cho bất kỳ ai lại gần nhà của tôi”
Hoàng Thiên trầm giọng nói.
“Hiểu rồi ạ.”
Hai người trong đội đồng thanh trả lời, bọn họ cũng đã ý thức được, sự cảnh giác trong lòng của Hoàng Thiên hiện tại rất mạnh.
Chắc là có một mối đe dọa đang tiềm tàng.
Thật sự hai thành viên trong đội đã đoán đúng rồi, Hoàng Thiên không chỉ đề phòng hai nhà Trương Định và Trương Lan Hương không thôi, mà quan trọng nhất là phải để đề phòng dòng họ Migfis!
Tình hình hiện tại là dòng họ Migfis đang ẩn trong bóng tối.
Mà Hoàng Thiên lại đang ở ngoài sáng, và người nhà của Hoàng