Trương Lan Phượng hỏi những lời này, đôi mắt của bà ta hết lần này tới lần khác nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Hoàng Thiên.
Bà ta thực sự hy vọng mình có thể nắm đằng chuôi lần này, chỉ cần có thể chứng minh Hoàng Thiên được bao nuôi bởi một người nữ giàu có là bà ta có thể đuổi Hoàng Thiên ra khỏi nhà.
Chỉ khi Hoàng Thiên ly hôn với Lâm Ngọc An, Lâm Ngọc An mới có thể kết hôn thành công vào một gia đình giàu có, đây là điều mà Trương Lan Phượng mơ ước.
Hoàng Thiên bị Trương Lan Phượng nói không nên lời, mẹ chồng này đúng là có một không hai, cho nên mới luôn đặt bây anh.
“Tôi không biết bà đang nói về cái gì.”
Hoàng Thiên quá lười biếng để tranh luận với Trương Lan Phượng về những điều vô nghĩa này, anh nói xong còn phải đi ra ngoài.
“Cậu đừng có chuồn đi! Nếu hôm nay không làm rõ sự việc, để tôi xem cậu làm sao ra khỏi căn nhà này?”
Trương Lan Phượng đứng trước mặt Hoàng Thiên như một con gà mái hung hăng, bằng mọi giá không để Hoàng Thiên rời đi.
Hoàng Thiên thực sự không còn cách nào nữa, bất cứ ai cũng sẽ đau đầu nếu gặp phải bà mẹ chồng vô lý như vậy.
Lâm Ngọc An cũng hoang mang trước lời nhận xét của Trương Lan Phượng, cô bước đến và nói với Trương Lan Phượng: “Mẹ, đừng nói gì cả. Hoàng Thiên làm sao có thể được bao nuôi bời một người phụ nữ giàu có được?”
“Con gái yêu của mẹ, con còn nói đỡ cho nó làm gì? Vương Sở Kiều chụp ảnh rồi.
Hoàng Thiên lái xe ra khỏi biệt thự hướng biển.
Trương Lan Phượng nói với Lâm Ngọc An một cách thuyết phục.
Lâm Ngọc An cười cười sau khi nghe xong, nhìn Trương Lan Phượng nói: “Mẹ, con biết, biệt thự đó là của Hoàng Thiên.”
“Cái gì?”
Trương Lan Phượng nghe vậy thì sững sờ, nhưng ngay sau đó, bà ta bĩu môi.
“Haha, mẹ thà tin mặt trời ló dạng phía tây còn hơn Hoàng Thiên có thể có biệt thự!
Ngọc An, Hoàng Thiên nói cho con biết à?
Nó nói biệt thự là của nó?”
Trương Lan Phượng liếc nhìn Hoàng Thiên, rồi hỏi Lâm Ngọc An.
Lâm Ngọc An gật đầu nói: “Con tin tưởng Hoàng Thiên sẽ không nói dối con.”
“Con đừng tin người như vậy nữa, con còn không biết hoàn cảnh gia đình của Hoàng Thiên còn như thế nào sao? Biệt thự bây giờ ít nhất cũng phải mười tám nghìn tỷ đến hai mươi mốt nghìn ty. Có có biết khái niệm đó là gì không!”
Trương Lan Phượng tức giận nói.
Sau khi nghe điều này, Lâm Ngọc An cũng bị sốc.
Mặc dù cô cho rằng căn biệt thự đó rất có giá trị, nhưng cô chưa bao giờ nghĩ rằng nó lại đáng giá đến vậy!
Nhìn Hoàng Thiên, Lâm Ngọc An sốc đến mức không nói được lời nào.
“Mau nói thật, cậu được bao nuôi bao lâu rồi? Cậu có thể bảo phụ nữ giàu có đấy, yêu cầu bà ta đưa ra sáu tỷ, sau đó cậu ly hôn Ngọc An. Sau đó cậu muốn làm gì tôi cũng không quan tâm nữa.”
Trương Lan Phượng trực tiếp đòi tiền Hoàng Thiên, mở miệng đã nói sáu tỷ.
Hoàng Thiên gần như bị Trương Lan Phượng chọc cười, đây đều là những vấn đề không ảnh hưởng gì, Trương Lan Phượng vẫn muốn kiếm tiền từ việc này.
Quá lười cùng Trương Lan Phượng tranh luận, Hoàng Thiên lúc này không nói lời nào.
Thấy Hoàng Thiên không nói chuyện, Trương Lan Phượng càng thêm chắc chắn Hoàng Thiên được phụ nữ giàu có bao nuôi!
Vừa định nổi giận lần nữa, di động của Trương Lan Phượng liền vang lên.
Nhìn thấy số điện thoại, đó là em trai Trương Định của bà ta.
Hai ngày trước, Trương Lan Phượng và Trương Định cãi nhau, không chỉ với Trương Định mà còn với cả chị gái Trương Lan Hương của bà ta.
Lúc này, khi nhận được cuộc gọi của Trương Định, Trương Lan Phượng càng tức giận hơn.
“Cậu gọi điện thoại tới làm gì?”
Trương Lan Phượng vừa trả lời điện thoại đã quát ầm lên.
“Chị, chị vẫn còn giận em sao? Đừng tức giận. Cha của chúng ta nằm viện vì tắc nghẽn mạch máu não. Chị mau đến đi!”
Trương Định vội vàng nói qua điện thoại.
Trương Lan Phượng nghe vậy đột nhiên mất bình tĩnh, lo lắng nói: “Bệnh viện nào vậy? Tôi tới ngay!”
“Khoa Tim mạch và Mạch máu não, Bệnh viện Bắc Ninh.”
Trương Định nói.
Trương Lan Phượng liền cúp điện thoại, sau đó mặc quần áo đi ra ngoài.
Dù bạo lực đến đâu, bà ta vẫn khá hiếu thảo, bà ta rất lo lắng khi nghe tin cha già đang nhập viện.
“Ngọc An, Huỳnh Mai, đi nào, ông của các con bị tắc mạch máu não, chúng ta phải đến bệnh viện ngay!”
Trương Lan Phượng nói với Lâm Ngọc An và Lâm Huỳnh Mai.
“Hải! Vậy thì đi thôi!”
Lâm Ngọc An cũng lo lắng, vội vàng dẫn Hoàng Thiên đi theo ra ngoài.
Hoàng Thiên cũng rất lo lắng, trong số những người thân bên vợ anh, ngoài người cha vợ đã chết, chỉ có ông nội Trương Công Điền là tốt với anh nhất.
Anh vội vã xuống lầu lái xe, đưa Lâm Ngọc An và những người khác đến Bệnh viện Bắc Ninh.
Sau khi đến bệnh viện, bỗng thấy gia đình Trương Lan Hương và Trương Định, tất cả đều ở đây.
Khi Trương Lan Phượng hỏi thăm, Trương Công Điền đang ở trong phòng cấp cứu, trong tình trạng rất khẩn cấp.
Trong trường hợp này, những xung đột trước đây không phải là vấn đề lớn, dù sao giải cứu Trương Công Điền mới là điều quan trọng nhất.
“Chị, chị không đặt phong bì đỏ cho bác sĩ đang khám sao?”
Trương Lan Phượng lo lắng hỏi Trương Lan Hương.
“Đặt rồi nhưng bị tịch thu.”
Trương Lan Hương cảm thấy rất đáy.
“Cha cần cấp cứu, nhất định phải tìm chuyên gia hàng đầu chữa trị.”
Trương Định lúc này mới thở dài.
Khi nghe điều này, tất cả những người có mặt đều ngừng nói.
Các chuyên gia hàng đầu dễ tìm ở đâu?
Bệnh viện Bắc Ninh là một trong những bệnh viện tốt nhất ở Bắc Ninh, và nó cũng có