Lần này đánh thẳng vào cái gáy của Hoàng Thiên, con hàng Trần Vũ này cũng ra tay rất hung ác hoàn toàn không để ý tới hậu quả.
Nhưng mà Hoàng Thiên cũng không quay đầu lại mà chỉ nghe âm thanh để phân biệt vị trí sau đó xoay tay lại bèn tiếp nhận được ống sắt của Trần Vũ!
Tình hình gì vậy?
Trần Vũ cảm thấy kinh hãi trong lòng nhìn Hoàng Thiên ở trước mặt giống như nhìn quái vật.
Lúc này Hoàng Thiên chậm rãi xoay người lại, hơi dùng sức bèn cướp ống sắt ở trong tay Trần Vũ.
Ống sắt trong tay Trần Vũ đã được thả ra, nhưng anh ta đã bị sốc.
Anh ta không ngờ rằng tốc độ của Hoàng Thiên nhanh như vậy, đã giật lấy ống sắt của anh ta.
Điều này chưa từng xảy ra trong cuộc đời của anh ta.
Trần Vũ sửng sốt, có chút sững sờ đứng ở nơi đó, anh quên mất mình định làm gì với Hoàng Thiên.
Ba tên côn đồ nhỏ ở phía sau đều kinh ngạc khi nhìn thấy điều này, đồng thời cũng sửng sốt.
Thoạt nhìn, Hoàng Thiên là một cao thủ, các cao thủ đều sẽ biết nếu có.
Cú đánh của Hoàng Thiên gây nên tình cảnh chấn động.
"Bé ngoan, trách không được lại điên cuồng như vậy, hóa ra chính là một người đầy kinh nghiệm!”
Cuối cùng Trần Vũ cũng có phản ứng và nói với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên nhìn Trần Vũ, cảm thấy rất không nói nên lời.
Anh không có tâm trạng làm chuyện với rác rưởi như Trần Vũ, nhưng đôi khi không còn cách nào khác, luôn có những thứ rác rưởi như vậy xuất hiện, đưa người tới.
"Nếu không muốn bị đau thì cút sang một bên hóng mát đi.
"
Hoàng Thiên lạnh lùng nói, khuyên Trần Vũ.
Trần Vũ nhìn Hoàng Thiên, cười haha một trận.
Đây là nhà của mình, một mình Chu Thiên thì có thể gây ra sóng gió gì?
Dù kỹ năng cao đến đâu, anh cũng sợ đánh nhau, một mình anh có thể chiến đấu với bốn người?