"Vâng".
Từ Dung đẩy cửa văn phòng bước vào.
Ngồi trước bàn làm việc là một người đàn ông trung niên tóc lưa thưa, mắt tam giác, hai má hóp lại có hơi xấu xí.
Người này chính là chủ nhiệm khoa Hạ Tiến Trung của trường Đại học Kinh tế - Tài chính.
"Chủ nhiệm Hạ", vừa vào phòng Từ Dung liền mở miệng nói.
"Ồ? Dung Dung đấy à, có chuyện gì không?", Hạ Tiến Trung liếc nhìn Từ Dung, sau đó thì cúi đầu tiếp tục xử lý tài liệu trước mặt.
"Chuyện là thế này, em đã trả xong khoản nợ 80 ngàn tệ cho app livestream Sa Ngư rồi, thế nên em đã xin nghỉ việc ở app Sa Ngư", Từ Dung hơi khẩn trương nói:
"Lần này đến là muốn nói chuyện với chủ nhiệm Hạ về bằng tốt nghiệp, bây giờ chủ nhiệm Hạ đưa bằng tốt nghiệp cho em đi".
Sau khi nói xong, Từ Dung thấp thỏm không yên nhìn Hạ Tiến Trung.
"Trả xong rồi sao, nhanh thế".
Hạ Tiến Trung có hơi ngạc nhiên quan sát Từ Dung từ đầu đến chân.
Mặc dù Từ Dung cũng khá trắng trẻo, nhưng như một cái TV màn hình phẳng, cô ấy livestream chắc không được bao nhiêu người tặng quà đâu.
Hạ Tiến Trung không ngờ chỉ mới có nửa năm, Từ Dung đã trả xong 80 ngàn tệ rồi.
"Chẳng lẽ được đại gia nào nhìn trúng nên bao nuôi cô ấy sao?"
Hạ Tiến Trung chớp mắt rồi cười nói:
"Đáng lẽ bây giờ thầy nên trả bằng tốt nghiệp lại cho em rồi. Nhưng Dung Dung à, dạo gần đây trường chúng ta bị thiếu người".
"Thiếu người? Là sao ạ?", Từ Dung hơi ngẩn ra.
"Chính sách đôi bạn cùng tiến thiếu người".
Hạ Tiến Trung nói: "Cách đây mấy ngày, có 10 mấy bạn học người da đen từ Châu Phi nhập học vào trường của chúng ta. Bây giờ đang thiếu vài sinh viên nữ cùng học tập với những bạn người da đen này!"
"Em xem như vậy được không".
Hạ Tiến Trung lấy một tờ đơn từ trong ngăn kéo ra, đưa đến trước mặt Từ Dung rồi cười nói:
"Em ký tên vào đơn đăng ký này, thầy sẽ sắp xếp cho em làm bạn học với một bạn du học sinh người da đen trong vòng nửa năm. Sau nửa năm, em sẽ nhận lại được bằng tốt nghiệp một cách suôn sẻ".
Từ Dung nhìn vào tờ đơn đăng ký kia sắc mặt liền thay đổi, cô ấy lắc đầu nói:
"Thưa chủ nhiệm Hạ, em không muốn làm đôi bạn cùng tiến. Hơn nữa trước đó chúng ta đã nói rõ, sau khi em làm xong ở app Sa Ngư, thầy sẽ trả lại bằng tốt nghiệp cho em".
Nghe thế, cặp mày Hạ Tiến Trung nhướng lên, sắc mặt bỗng dưng lạnh đi:
"Dung Dung à, bốn năm đại học em không phải đóng một đồng nào cả, đều do trường học ứng trước cho em. Bây giờ em tốt nghiệp rồi, bảo em đóng góp chút công sức cho trường học cũng không được à?"
"Nhưng mà... Những khoản học phí kia đều có lãi mà, em cũng đều trả đủ cả vốn lẫn lãi", Từ Dung tỏ ra bực bội nói tiếp:
"Vả lại em cũng không muốn làm bạn học đâu chủ nhiệm Hạ, nếu thầy muốn em phải cống hiến cho nhà trường, thầy có thể sắp xếp việc khác cho em làm mà, ví dụ như quản lý thư viện các loại..."
"Rầm!"
Chủ nhiệm Hạ nổi giận đập bàn đứng bật dậy, chỉ thẳng vào mặt Từ Dung:
"Từ Dung, tôi đã nói chuyện nhỏ nhẹ với em rồi, đã nể nang em lắm rồi. Tôi nói rồi đó, tờ đơn đăng ký bạn học này, em không muốn ký thì cũng phải ký! Nếu không thì đừng hòng lấy lại được bằng tốt nghiệp!"
Sắc mặt Từ Dung tái xanh, không ngờ Hạ Tiến Trung lại kiên quyết đến như vậy.
"Chủ nhiệm Hạ... Để em suy nghĩ lại đã..."
Giọng nói Từ Dung run rẩy, cầm tờ đơn trên bàn lên đi ra khỏi văn phòng.
Nhìn bóng Từ Dung rời đi, Hạ Tiến Trung cười lạnh, ông ta đoán chắc chắn Từ Dung sẽ đồng ý thôi.
Nếu không đồng ý há chẳng phải không cần cái bằng tốt nghiệp ròng rã 4 năm trời mới có được sao?
Sau khi ra ngoài, Từ Dung đưa đến trước mặt Lâm Hàn tờ đơn đăng ký bạn học kia, nước mắt sắp ứa ra nói:
"Cậu Lâm, chủ nhiệm Hạ không đồng ý trả lại bằng tốt nghiệp cho tôi, nói với tôi là tôi phải làm bạn học thêm nửa năm nữa thì mới trả lại".
"Làm bạn học?"
Lâm Hàn cau mày nhận lấy tờ đơn đăng ký đọc.
"Mẫu đơn này dựa theo nguyên tắc sinh viên tự nguyện đăng ký".
"Một, có nhu cầu học tập tốt ngoại ngữ".
"Hai, mong muốn được kết bạn với du học sinh khác giới".
"Ba, bằng lòng chung sống và học tập cùng bạn học khác giới".
"Bốn, giúp đỡ