"Đúng thế! Vậy thì chúng ta đã có thể báo cáo với ban lãnh đạo rồi", Trịnh Minh Sơn tươi cười nói:
"Vả lại, cháu nghĩ rằng, thu hoạch của chuyến đi này rất lớn, không những lại được tài trợ cho 'Tôi là triệu phú' mà còn biết được thân phận thật sự của Lâm Hàn!"
"Không sai, chú cũng nghĩ thế!"
Trịnh Lượng gật đầu: "Thế nên chúng ta phải đi trước một bước, nhân lúc ba gia tộc lớn còn lại chưa hay biết thân phận của Lâm Hàn, chúng ta phải vì nhà họ Trịnh mà củng cố mối quan hệ với Lâm Hàn để đạt được lợi ích về sau!"
"Dạ vâng!"
Hai người vừa nói vừa đi đến vỉa hè.
"Hửm?"
Trịnh Minh Sơn nhìn sang, chân mày liền nhíu lại.
Gã ta nhìn thấy một cô gái đang ngồi trước chiếc Maserati nữ hoàng.
Cô gái kia mặt đầy thẹo mụn và sẹo rỗ, dáng người rất béo, chính là người đã nhìn chằm chằm gã ta khi nãy.
Cô gái này hiển nhiên là Trương Đào.
"Cô ngồi trên xe tôi là gì?"
Trịnh Minh Sơn nhìn Trương Đào chất vấn với giọng lạnh ngắt.
Nếu không phải vì đây là con gái thì gã ta đã đập cho một trận rồi.
"Làm gì à? Em đang đợi anh mà!"
Trương Đào vén tóc lên tai, ném cho Trịnh Minh Sơn một ánh mắt tự cho là thu hút và quyến rũ.
"Anh trai chạy Rolls-Royce, em chính là streamer mà hôm qua anh ấn follow á! Không phải anh rất thích em sao, thế nên em ngồi đây đợi anh đó!"
Sau khi nói xong, Trương Đào còn nháy mắt với Trịnh Minh Sơn.
Thức ăn trong bụng Trịnh Minh Sơn như đang trào lên, suýt nữa đã nôn hết ra ngoài.
Sắc mặt gã ta bỗng nhiên lạnh tanh:
"Con mụ điên này ở đâu ra vậy! Cút khỏi tầm mắt ông ngay!"
Dứt lời, gã ta giơ tay nắm cổ áo Trương Đào vứt mạnh xuống đất:
"Muốn tán tỉnh ông đây cũng phải soi lại mặt mình trong gương đi chứ, xem xem cái bản mặt mình ra sao! Xấu gì mà phát ói à! Đúng là đã xấu còn đóng vai ác nữa!"
Quăng Trương Đào xuống đất xong, hai người đều lên xe ngồi.
Brừm...
Maserati nữ hoàng hiên ngang vọt đi, để lại một làn khói đen phà vào mặt Trương Đào.
"Khụ khụ... Anh trai chạy Rolls-Royce, sao anh lại đối xử thô lỗ với em như vậy?"
Trương Đào xoa mông, đau đến nhe răng toét miệng, cô ta không ngừng ho khan, đau lòng rơi nước mắt, nhìn theo chiếc xe đang dần khuất bóng.
...
Tại công ty của nền tảng livestream Sa Ngư.
"Cậu Lâm, tôi muốn báo cáo với cậu một việc"
Đợi khi Trịnh Minh Sơn và Trịnh Lượng rời đi, Lý Minh nói:
"8 giờ tối hôm nay, chương trình 'Tôi là triệu phú' sẽ phát sóng trên đài truyền hình Đông Hải. Trước khi phát sóng, chúng ta sẽ phải làm những hoạt động truyền thông, không chỉ ở thành phố Đông Hải, mà còn phải quảng cáo ở khắp cả Hoa Đông".
"Trước đó, ê-kíp chương trình đã làm một cuộc khảo sát ngẫu nhiên, họ hỏi 100 người rằng có ý định xem chương trình 'Tôi là triệu phú' không. Trong đó có 70% người trả lời là sẽ đón xem".
"Ê-kíp chương trình dự đoán, sau khi 'Tôi là triệu phú' được phát sóng, tỷ suất người xem cùng thời điểm sẽ đạt khoảng 4.24%".
"4.24%!"
Mí mắt Lâm Hàn hơi dao động, tỷ suất người xem này là rất cao.
Đồng nghĩa với việc khi chương trình được phát sóng, trong 100 người xem truyền hình cùng thời điểm ở khắp Hoa Hạ thì có 4 người đang xem chương trình "Tôi là triệu phú"!
Số liệu này gần như gấp đôi Running Man rồi.
Nếu anh nhớ không lầm, chương trình giải trí siêu hot là Running Man mà tỷ suất người xem cao nhất chỉ đạt đến khoảng 2.3%.
Còn có một chương trình giải trí khác gọi là Happy Camp, tỷ suất người xem cũng chỉ ở mức 1.5% thôi.
Không bàn đến một chấm mấy hay là hai chấm mấy, nhưng chắc chắn đều rất cao.
Đa số tỷ suất người xem của các chương trình đều dưới 1%.
Tỷ suất người xem đạt khoảng 1% thì đã có thể đứng trong top 50 bảng xếp hạng có rating rồi.
Mà 4.24% này chắc chắn là một con số vô cùng kinh khủng.
"Nếu số liệu cao đến vậy, doanh thu của 'Tôi là triệu phú' ắt hẳn không dưới 2 tỷ đâu!", Lâm Hàn chậc lưỡi.
Lý Minh gật đầu: "Đúng vậy, nhưng đây cũng chỉ là dự đoán, theo tôi nghĩ, tỷ suất người xem trên thực tế sẽ tầm ba chấm mấy,