Lúc đi qua người Cố Gia Hy, cậu liền nói nhỏ:
- Cố Gia Hy, đến phòng làm việc của anh một chút.
Cố Gia Hy bước từng bước nặng nề theo chân của Tống Thiên Hoàng nhưng vẫn có khoảng cách nhất định với cậu.
Khi cậu đã bước vào trong phòng, Cố Gia Hy lại ngưng lại bước chân, nhìn cách cửa đang mở như chờ mình kia, trái tim cô lại khẽ nhói đau.
Ngay lúc này cô thật sự không biết mình nên làm gì.
Bàn chân cô không muốn nhấc lên để vào đấy, tâm trạng của cô cũng vô cùng não nề.
Rốt cuộc cô phải làm gì mới đúng đấy?
Bất ngờ từ trong phòng, Tống Thiên Hoàng đi ra, nhìn cô đang đứng cách đó không xa, trông cô thất thần, trái tim cậu cũng khẽ nhói:
- Cố Gia Hy, đứng đó làm gì? Mau vào trong thôi.
Câu nói của Tống Thiên Hoàng như khiến cô thoát khỏi những dòng suy nghĩ mơ hồ.
- Ừm.
Dù không muốn nhưng đây hoàn toàn là sự thật, cô buộc phải chấp nhận chúng.
Dù đó là đúng hay sai, cô cũng phải đối diện với nó....!
Vừa bước vào trong phòng, Tống Thiên Hoàng nhìn cô, cậu hỏi:
- Những bức ảnh.....em đã xem rồi đúng không?
Cố Gia Hy không đáp chỉ gật nhẹ đầu.
Tống Thiên Hoàng lại tiếp tục:
- Chuyện đó.....nếu anh nói anh không hề làm chuyện có lỗi với em, em có tin anh không?
Một câu hỏi khiến cho Cố Gia Hy sững người.
Đúng rồi, vừa nãy tới giờ cô chỉ nghĩ cho bản thân mình mà không hề nghĩ cho Tống Thiên Hoàng.
Cậu cũng đâu muốn chuyện này xảy ra đâu.
Nếu như sự thật không phải do cậu ấy thì bây giờ cậu ấy cũng đang rất rối và lo lắng mà.
Cậu ấy cũng chỉ là một người bình thường thôi mà.
Nếu cả thế giới quay lưng, chỉ trích cậu ấy mà ngay đến cả cô cũng vậy thì cậu ấy phải làm sao?
Ở bên dưới công ty, một loạt nhà báo và giới truyền thông đang làm loạn.
Hàn Trọng Kim vội chạy vào:
- Giám đốc, không xong rồi.
Ở bên dưới người ta đang muốn phỏng vấn anh và muốn anh cho ý kiến về việc những tấm ảnh.
- Cậu tìm cách mời họ về đi và nói rằng trong tuần này tôi sẽ có buổi phỏng vấn chính thức.
- Được.
Khi đi qua, Hàn Trọng Kim khẽ liếc nhìn Cố Gia Hy.
Anh vừa rời đi, ánh mắt Tống Thiên Hoàng liền đặt ngay trên người Cố Gia Hy.
Cô có vẻ đang rất lo lắng.
Tống Thiên Hoàng khẽ cười nhạt, câu hỏi của cậu khiến cô khó trả lời đến vấy sao?.
ngôn tình hoàn
- Nếu như không muốn em có thể rời đi.
Dù sao chuyện này cũng không liên quan em, anh sẽ tìm cách xử lý chuyện này, em không cần bận tâm đâu.
Nói xong, Tống Thiên Hoàng ngồi xuống ghế bắt đầu lấy tài liệu mở ra xem.
Trông bên ngoài cậu bình tĩnh như vậy nhưng nội tâm cậu vô cùng đau lòng.
Ngay đến cả người cậu yêu nhất cũng không tin cậu thì những người khác tin hay không có ích gì chứ?
- Em tin.
Câu nói của Cố Gia Hy bất ngờ vang lên khiến chiếc bút trên tay Tống Thiên Hoàng rơi xuống.
Cậu đưa mắt lên nhìn cô như không tin vào những lời cô vừa nói.
- Em...em nói gì cơ?
- Chỉ cần anh nói đó không phải là anh làm, em nhất định sẽ tin anh.
Tống Thiên Hoàng nghe được câu nói này liền cảm động không thôi.
Ánh mắt cậu bắt đầu đỏ hoe, vậy mà nãy giờ cậu lại nghĩ cô