Tối hôm đó, mẹ anh về nhà vẫn tỏ ra như mọi ngày phục vụ chăm sóc cho ông ta.
Tối đến nhân lúc ông ta đang xem phim bà mở miệng nói: "Ngày mai ông đi công tác ở đâu vậy?"
Ông ta nhíu mày nhìn bà: "Từ bao giờ mà bà có quyền xen vào cuộc sống riêng tư của tôi vậy?"
Mẹ Hạ nói: "Chỉ là tôi muốn biết để có gì ngày mai tôi sẽ đi du lịch với phu nhân Minh Gia và Thái Gia ấy mà."
Ba Hạ liếc bà một cái nói: "Tôi cũng nói rồi, tôi đi công tác hai tuần.
Trong hai tuần này bà muốn đi đâu thì đi."
Nói xong ba Hạ bỏ tờ báo xuống đi lên thư phòng.
Tuy rằng như vậy nhưng mà mẹ Hạ vẫn luôn tỏ ra bình thường không để cho kế hoạch bị lộ.
Bà nói với người giúp việc: "Chị Hoa chị ở đây dọn nhà tôi lên phòng dọn đồ đạc mai đi du lịch với mấy bà bạn!"
Mẹ Hạ đi lên phòng, thận tay khóa cửa lại lấy sợi dây chuyền mà ba của mẹ đã tặng cất vào một cái hộp nhỏ giấu trong vali.
Rồi sắp xếp đồ vào, sắp xếp xong thì mẹ Hạ đi tắm.
Trước khi đi tắm mẹ Hạ cũng không quên mở khóa cửa phòng ra tránh để ông ta nghi ngờ.
Nhưng cũng như bao ngày ông ta sẽ ở thư phòng để ngủ.
Mẹ tôi biết ông ta ở thư phòng để gọi video với người đàn bà đó chứ công ty đã Hạ Diên lo hết rồi ông ta thì còn làm gì chứ!
Đêm đó mẹ Hạ ngủ một giấc đến sáng.
Hạ Trí Khanh cũng đã đặt vé máy bay vào lúc trưa.
Cách chuyến bay của ba Hạ ba tiếng để tránh bị phát hiện ra.
Sợ ông ta sẽ điều tra chuyến bay từ hãng hàng không nên anh cũng chi một số tiền khá lớn để chặn miệng họ.
Bảy giờ sáng khi ông ta vừa rời khỏi nhà, mẹ Hạ nhắn tin cho anh và Hạ Diên.
Bọn anh canh tới mười giờ thì lấy một chiếc xe mới chưa từng đến đây đến đón mẹ Hạ.
Lúc mười một giờ ba mươi, ba mẹ con anh an toàn lên máy bay.
Trên đường bay đến Úc đều diễn ra rất thuận lợi không hề bị vướng bận thứ gì.
Khi đến Úc, anh muốn thuê một khách sạn cho mẹ Hạ nghỉ ngơi, nhưng mẹ Hạ nói:
"Không cần đâu, con mau kiếm xe về thẳng nhà ông ngoại các con đi."
Hạ Trí Khanh hai tay bỏ vào túi quần nhìn Hạ Diên.
Hạ Diên nhún vai lấy điện thoại gọi cho ai đó.
Đứng đợi năm phút thì xe tới, ba mẹ con anh lên xe đi đến thẳng cổng nhà của gia tộc nhà họ Cao!"
Hai người vệ sĩ cao lớn đi tới nói bằng tiếng Úc: "Các người muốn tìm ai?"
Mẹ Hạ khuôn mặt lạnh lùng lấy ra sợi dây chuyền đưa tới trước mặt hai tên vệ sĩ.
Hai tên vệ sĩ bất ngờ nhìn nhau rồi nói: "Ba người chờ chút, để tôi nói một tiếng với Lão Gia!"
Mẹ Hạ gật đầu, một tên vệ sĩ ở lại tên kia thì rời đi vào biệt phủ to lớn.
Chưa đầy mười phút thì tên vệ sĩ đó lại đi ra kính cẩn cúi đầu: "Mời mọi người vào!"
Hạ Trí Khanh và Hạ Diên từ đầu tới cuối đều đi sau lưng mẹ Hạ.
Cái khí chất này trên người mẹ Hạ là lần đầu tiên mà anh và Hạ Diên nhìn thấy.
Khí chất lãnh đạo, mạnh mẽ, kiên quyết hội tụ đủ trên người mẹ Hạ.
Đến cả hai người con trai của bà còn bất ngờ.
Mẹ Hạ đi vào phòng khách, ở giữa có một lão già khoảng chừng 67 hoặc 70 tuổi đang ngồi uống trà.
Tuy già nhưng khí chất vẫn rất đáng gờm và có thể khiến người ta e dè sợ hãi.
Đôi mắt chim ưng chĩa thẳng vào anh và Hạ Diên.
Lúc này mẹ Hạ mới cúi đầu nói: "Ba!"
Hạ Trí Khanh và Hạ Diên cũng cúi đầu chào: "Con chào ông!"
Cao lão gia bỏ ly trà xuống nói: "Hừ, con bé này cũng biết đường trở về sao?"
Mẹ Hạ không nói gì chỉ đứng nhìn, Cao lão gia nhìn sang hai anh:
"Hai người trẻ này nhìn quen mắt quá?"
Mẹ Hạ bình tĩnh nói:
"Là con của con và Hạ .."
Không nói ra hết nhưng mẹ Hạ đã hơi cúi đầu xuống.
Cao lão gia như đã hiểu vuốt ve bộ râu cười:
"Haha, là cháu của ta sao nhưng tại sao lại là con của thằng súc sinh đó hả?"
Cao lão gia hơi tức giận bỏ tách trà xuống, mẹ Hạ nói:
"Bây giờ con cũng hối hận rồi ba còn tức giận cái gì chứ?"
Cao lão gia như nghe không rõ hỏi lại:
"Con vừa nói gì?"
Mẹ Hạ lặp lại lần nữa: "Con nói con hối hận rồi!"
Cao lão gia lại vuốt ve bộ râu, bộ dáng thỏa mãn nói: "Tốt, tốt! Con xem mấy chục