Vì chuyện của Băng Nhi và Cẩn Ninh mà cô đã phải suy nghĩ rất nhiều.
Cô không biết nên làm gì nữa nhưng chuyện tình cảm của hai người họ, cô lại là người ngoài thì lấy tư cách gì xen vào chứ?
Cô nằm trên giường lăn qua lăn lại một hồi thì thấy tin nhắn Hạ Trí Khanh gửi đến.
[Hôm nay anh có cuộc họp sớm, khi nào xong sẽ qua đón em đi ăn tối nhé?]
[Vâng.]
Nhắn tin trả lời Hạ Trí Khanh xong thì cô nghe bên ngoài có tiếng gõ cửa.
Cốc cốc cốc..
"Chị Quỳ Quỳ ơi, em tiểu Nhi đây."
Cô nghe vậy thì bật dậy khỏi giường đi đến mở cửa:
"Em tìm chị sao?"
Băng Nhi gượng cười gật đầu, nhẹ nhàng nói:
"Dạ, em có thứ muốn đưa cho chị!"
Cô cười dịu dàng rồi kéo tay Băng Nhi nói:
"Vậy em mau vào đây đi!!"
Cô kêu Băng Nhi lại giường ngồi xuống còn mình thì đi rót nước, Băng Nhi im lặng nhìn cô hồi lâu.
Cô mang ly nước đến trước mặt cho Băng Nhi xong rồi cũng ngồi xuống.
Băng Nhi lấy ra một phong bì tiền đưa cho cô:
"Chị, đây là số tiền em kiếm được tuy là không nhiều nhưng mà em muốn để dành để cảm ơn chị đã cho em ở nhà bấy lâu nay.."
Cô giật mình giấu tay không nhận, cô đanh mặt lại nói:
"Chị không nhận, nếu em muốn trả ơn thì cầm lấy số tiền này mà về đó sống tốt một chút đừng để bọn chị lo lắng!!"
"Nhưng mà.."
Cô nhíu mày:
"Em không nghe lời chị sao? Đã nói chúng ta là gia đình mà gia đình nào lại đi lấy tiền của nhau đâu? Em cầm lấy số tiền đó mà khi nào cần thì dùng."
Băng Nhi xúc động, nước mắt trên mặt cũng cứ tuôn ra.
Cô ôm Băng Nhi, vỗ nhẹ vai cô ấy rồi nói:
"Chị không biết nên làm gì cho em cả nhưng chị mong trước khi hai đứa ra một quyết định gì thì nên nghĩ kỹ một chút!! Đừng vì một phút nông nổi mà đánh mất nhau.."
Bả vai của Băng Nhi khóc đến run rẩy, nấc lên nói không nên lời:
"Em..Em..hức.."
"Không sao đâu, à khi nào em đi?"
Cô nhìn Băng Nhi, lắng nghe cô ấy nói:
"Bây giờ em đi.."
Cô trợn mắt bất ngờ:
"Bây giờ sao? Sao lại gấp thế?"
Băng Nhi rũ mắt nói:
"Cái nào nhanh được thì không nên chần chừ.."
Cô thở dài:
"Có cần chị tiễn em không?"
Băng Nhi lắc đầu:
"Không đâu, em có thể tự đi về.."
Nói xong cô tiễn Băng Nhi ra cổng:
"Nhớ giữ sức khỏe đó, khi nào cần thì gọi chị chị nhé?"
Băng Nhi gật đầu:
"Vâng, em cảm ơn chị!!"
Nhìn chiếc xe càng đi xa, cô khẽ thở dài nhìn xuống đồng hồ.
Cô quay trở vào nhà, tự nhiên vì chuyện của Băng Nhi mà cô lại cảm thấy buồn bã.
Cô cũng từng trong tình trạng này và cô hiểu cảm giác nó đau như thế nào!!
Cô không biết Băng Nhi và Cẩn Ninh xảy ra chuyện gì nhưng cô biết chắc chỉ có phản bội mới khiến một người đang yêu nhau thắm thiết như vậy rời đi.
Suy nghĩ một hồi khá đau đầu thì cô đi thay đồ quyết định đi đến công ty của Hạ Trí Khanh đợi anh tan làm.
Cô cũng đã từng thấy Hạ Trí Khanh trên TV rất nhiều lần nên cô cũng biết anh lập một công ty mẹ ở bên đây và công ty đó tên là KQ.
Cô thấy một chiếc váy nhẹ nhàng nhưng vẫn tôn lên được vóc dáng tuyệt vời với làn da trắng nõn của mình.
Cô ra ngoài để bắt taxi để đi đến công ty của anh.
Bước vào trong xe cô nói:
"Chú, chú chở con đến công tỷ KQ nhé?"
Tài xế gật đầu nhanh chóng lái đi.
Khoảng hai mươi phút sau cô cũng đã có mặt tại đó.
Cô đứng ở dưới nhìn lên mặt cảm thán..
Quả thật như lời đồn công ty mẹ của KQ thật sự rất to, không phải mà là tớ khủng khiếp.
Máy là cô mang theo một cái kính râm nên không có ai thấy được đôi mặt đang trợn mắt vì bất ngờ của cô.
Cô bước vào bên trong, có một nữ tiếp tân chào đón cô:
"Xin chào, tiểu thư đây là đến tìm ai?"
Cô nhẹ nhàng mỉm cười nói:
"Tôi đến để tìm Hạ Trí Khanh."
Nữ tiếp tân đó trợn mắt nói khích:
"Đó là Hạ Tổng của chúng tôi nên xin cô ăn nói cẩn thận."
Nữ tiếp tân đó thay đổi thái độ 360° làm cô bất ngờ không biết phản ứng như thế nào thì nữ tiếp tân đó hỏi tiếp:
"Vậy cô đã đặt lịch hẹn chưa?"
Cô giật mình, hẹn?
"A tôi chưa!"
Nữ tiếp tân đó ra vẻ mặt khinh bỉ nói:
[Truyện "CHẤP NIỆM DUY NHẤT CỦA HẠ TIÊN SINH" chỉ đăng độc quyền tại nền tảng Noveltoon.
Bất kỳ nền tảng nào trên google, w.a.t.t.p.a.d, truyện full..v..
Đều là những nền tảng mạo danh để ăn cắp tác phẩm của tác giả Cus! Vui lòng khi gặp những bản ăn cắp thì mọi người giúp tác giả báo cáo tác phẩm