Mấy người cùng nhau trở về Vân Hi phủ, nhìn hai người phía sau vẫn một mực im lặng không nói gì, Vân Hi liền dùng ánh mắt trao đổi với Cẩn Y, muốn hỏi nàng xem Lục Nhiễm người này đột nhiên vì sao lại trở nên như vậy, trước đây không phải rất ồn ào dính lấy Lam Sênh hay sao?Đột nhiên trở nên im lặng như vậy, Vân Hi hắn cũng nhìn không quen.
"Lục Ca, không phải huynh rất mong chờ Lam Ca quay về sao?" Cẩn Y chính là cảm thấy cái bầu không khí này cũng quá ngột ngạt đi, bản thân nàng chính là không nhịn được muốn phá vỡ nó.
Một câu này vừa nói ra, Lam Sênh lại có chút cứng đờ người, đúng vậy, hắn đang lo sợ điều gì đây? Chính là điều nên đến cuối cùng cũng phải đến mà, chuyện này thiếu chủ ở ngoài chiến trường đã không ít lần cùng hắn nhắc đến, nhưng hắn chính là không biết phải nói làm sao nha?"Thiếu chủ, Cẩn Y, xin phép"Lam Sênh nói rồi không chờ người đối diện trả lời liền nhanh chóng dùng lực lôi nam nhân áo đỏ bước đi, cứ như vậy dùng đạo lực vô cùng mạnh, nam nhân áo đỏ chính là phản ứng không kịp, cuối cùng cánh cửa đóng lại rồi hắn mới kịp phản ứng ra.
"Lam Sênh huynh phát điên! ưm"Lục Nhiễm vùng tay ra khỏi người nọ, chưa kịp nói hết câu thì đã bị người nào đó dùng miệng chặn lại, Lục Nhiễm cả kinh theo quán tính lùi lại phía sau, vừa bước được