Vân Hi, Cẩn Y cùng Mặc Hàn ngồi ở bàn ăn trò truyện một hồi, cuối cùng cũng đợi được hai người Lục Nhiễm cùng Lam Sênh trở lại.
Cẩn Y liếc mắt liền nhìn thấy đôi môi sưng đỏ cùng ánh mắt có tầng hơi nước của Lục Nhiễm liền đại khái đoán được, cũng không nói gì cả chỉ là khoé môi không nhịn được mà hơi mỉm cười.
"Lục Nhiễm, ngươi xem ta chăm sóc Lam Sênh của ngươi tốt như vậy, ngươi ngược lại chăm sóc nàng kiểu gì mà lại gầy đi mất mấy cân thịt" Vân Hi tỏ vẻ không vui lòng trách cứ, chung quy chính là gắp thật nhiều thịt vào bát của Cẩn Y, muốn nhanh chóng nuôi nàng thành béo tròn.
"Thiếu chủ, người nói như vậy là không được, ta cũng gầy đi mấy cân thịt giống nàng ấy đó" Lục Nhiễm liền chu môi lên phản bác lại, không khí ngươi cười ta nói rồi cùng nhau uống một chén rượu trên bàn ăn chính là vô cùng vui vẻ.
Duy chỉ có một mình Mặc Hàn chính là bị cái không khí này làm cho cảm thấy hơi ngộp thở, gương mặt tươi cười còn lệ nuốt vào trong.
~~~Dùng xong cơm chiều, Vân Hi không nhịn được muốn cùng Cẩn Y dạo phố, xa cách một năm trời bởi trận giặc, Vân Hi hắn gấp chết đi được, nói là không nhớ nàng thì chính là nói dối.
Cẩn Y cũng chính là lòng luôn nhớ về hắn, cứ như vậy liền không câu nệ tiểu tiết nữa, dù sao hôn cũng