Đồng Thiên Vũ ngồi bên này vẫn không hay biết Đan Tâm nhìn thấy mình, anh thật sự đang muốn rời khỏi đây ngay lập tức.
Lúc ở công ty, thư kí Ngô thông báo cho anh rằng Mã Thức Phương tìm đến muốn gặp anh.
Lần trước nói qua điện thoại có lẽ chưa rõ ràng để cô ta nghe vì thế anh đồng ý cùng cô ta dùng một bữa để nói hết.
Anh đã nói rồi, cô ta cũng đồng ý là kết thúc nhưng lại thêm vào là bữa ăn cuối cùng trong mối quan hệ cả hai.
Niệm tình cũ anh ráng ngồi ăn chút thức ăn rồi thôi.
Vừa nãy, cô ta nói thấy choáng với trời nắng quá chưa muốn về nên muốn ở lại cùng anh trò chuyện.
Bây giờ cũng không có gì để nói nữa nên mặc Mã Thức Phương gợi chuyện anh chỉ im hoặc trả lời cho có.
Tâm anh chỉ còn mỗi Đan Tâm mà thôi, mấy nay không gặp anh nhớ cô đến muốn điên tới nơi rồi.
Và ngay khi chuẩn bị đi về Mã Thức Phương không biết làm sao bất cẩn mà va vào bàn ngã ra may mắn Đồng Thiên Vũ đỡ kịp nếu không chắc cô ta té chỏng chơ rồi.
Cũng ngay khoảnh khắc đó mấy người Đan Tâm đi qua, Khánh Luân nhìn anh với đôi mắt tràn đầy giận dữ rồi nói:
“Đồ tồi tôi không nên đặt niềm tin vào anh, anh làm tôi thất vọng thật đừng mong Đan Tâm sẽ tha thứ cho anh nữa.”
Đồng Thiên Vũ căng mắt ngạc nhiên không ngờ lại gặp Đan Tâm ở đây.
Vừa nãy cô đi ngang qua chỉ nhìn anh một cái sau đó quay đi….Nếu vậy chắc hẳn cô đã nhìn thấy hết từ nãy giờ.
Đôi mắt của cô ánh lên tia tuyệt vọng khiến tim Đồng Thiên Vũ đau nhói.
Anh lại làm cô đau lòng nữa rồi.
Nhanh chóng buông Mã Thức Phương ra định đuổi theo Đan Tâm thì bị cô ta giữ tay lại, giọng nói chua ngoa vang lên:
“Cô ta bên cạnh nhiều đàn ông như vậy không chừng vừa làm chuyện gì đáng xấu hổ.
Cô ta cũng không quan tâm đến anh anh để tâm làm gì chứ ở lại với em đi Vũ!”
“Câm miệng!”
Đồng Thiên Vũ vung mạnh tay Mã Thức Phương, anh gằn giọng vô cùng lạnh lẽo làm cho cô ta có chút sợ hãi nhưng trong lòng vô cùng đố kị cùng căm ghét.
Nếu không phải có Đan Tâm xuất hiện thì kế hoạch của ba con cô ta sẽ thuận lợi….Con khốn dám cản đường của tao cứ chờ đó rồi mày cũng sẽ có kết cục như ba mẹ mày thôi.
Đồng Thiên Vũ rời nhà hàng lái xe đến khu chung cư của Đan Tâm, anh vừa chạy đến thì thấy Khánh Luân vừa lái xe chở Đan Tâm về vài phút trước đang đậu phía trên anh một chút.
Khánh Luân có việc nên nói với Đan Tâm vài câu rồi lái xe rời đi, lúc này Đồng Thiên Vũ chạy đến nắm lấy tay cô miệng bắt đầu cất tiếng:
“Đan Tâm em nghe anh giải thích được không, anh và Mã Thức Phương đã kết thúc rồi.
Hôm nay cô ta đến công ty tìm anh, anh không muốn mẹ điều tra rồi nghĩ ngợi gì nhiều nên mới đồng ý đi ăn cùng cô