Cháy hết lãng mạn

Chương 17


trước sau

Nếu như lúc này Trần Tiến ở đây, nhất định sẽ không nở tình anh em, mắng chết con sói đuôi to Chu Khởi này.

Nói dối đều không cần bản nháp, há mồm liền có thể nói, hơn nữa còn lừa gạt rất ra dáng.

Hứa Nùng từ trước đến nay vẫn luôn sống ở trường, gặp phải chuyện phức tạp nhất cũng chỉ là cùng đám bọn học gây chuyện, cho nên lúc này nghe Chu Khởi nói , cô nghe thấy , đương nhiên là cũng tin.

Nhưng tin hắn đáng thương là một chuyện, cũng không có nghĩa là dễ dàng bỏ qua cho ý đồ xấu xa của hắn đối với mình.

Cho nên khi nghe đến câu ” có phải nên cống hiến tình yêu không””, Hứa Nùng nhìn gương mặt tuấn tú sáp tới gần, ngay lập tức duỗi tay nhỏ ra, hung ác ấn xuống đẩy mặt hắn về sau.

Lòng bàn tay cô chống ở vị trí trên sống mũi của hắn, sức lực rất lớn, mặt Chu Khởi chính xác bị cô đẩy dịch chuyển về phía sau, nhưng…. cũng không hiểu ra làm sao, chỗ bị cô ấn qua, đột nhiên máu mũi liền chảy ra.

“. . .”

Lần đầu tiên trong đời gặp phải tai nạn như vậy, Hứa Nùng có chút hoảng hốt, cô luống cuống tay chân muốn lấy khăn giấy giúp hắn lau, nhưng trong chớp mắt tiến tới gần đó, bị Chu Khởi đè cổ tay lại.

Hắn rũ mắt quét qua, không nhìn thấy gì, nhưng cảm giác được có dòng chất lỏng ấm nóng.

Duỗi đầu ngón tay nhẹ nhàng lau đi, ngón tay trong nháy mắt biến thành màu đỏ, hắn nhìn vết máu đó, cà lơ phất phở nở nụ cười.

“Lợi hại, để anh nhìn thấy chuyện bọn đòi nợ không có cách nào làm được, ngược lại em làm lại dễ như ăn cháo.”

“. . .”

Hứa Nùng thật sự muốn đem miệng hắn bịt kín, cũng không biết bình thường khi nói chuyện với người khác có phải cũng như vậy, đã như vậy rồi, lại còn có tâm tư trêu chọc cô!

“Anh tự mình bịt mũi lại!” Cô lại rút ra tờ giấy mới, đưa tới.

Chu Khởi lười biếng nhướn mày, cũng không coi là chuyện gì quá to tát, sau đó nhận lấy khăn giấy, trước tiên lau máu mũi đang chảy . Sau đó vò tờ giấy, đem lỗ mũi bịt kín lại.

Hứa Nùng thấy hắn ngoan ngoãn nghe lời như vậy, ngược lại có chút không tự nhiên.

Nhìn hắn nửa ngày muốn nói lại thôi, cuối cùng nhỏ giọng lầm bầm một câu: “Xin lỗi.”

Hứa Nùng hợp tiêu chuẩn như vậy, cũng không đếm xỉa tới nở nụ cười, bộ dáng không đứng đắn trả lời: “A, không có gì.”

Hứa Nùng không muốn một mình ở cùng hắn, vội vã đứng lên, tiếp theo buông xuống “Tôi về trước đây” liền đi.

Lần này Chu Khởi cũng không có cản cô lại, ánh mắt lười biếng mang theo ý cười vẫn luôn đuổi theo

sau lưng của cô, đến tận khi bóng dáng cô biến mất không thấy tăm hơi, vẻ mặt hắn mới dần thu lại.

Điện thoại di động để trong túi áo đúng lúc này vang lên, hắn lấy điện thoại ra nhận.

Ở đầu bên kia, truyền tới giọng nói của người phụ trách thành phố điện ảnh, “Chu. . . Chu Thiếu, việc đó, đám người lúc trước, tôi nên xử lý như thế nào?”

Chu Khởi trầm mặc trong chốc lát, liền ngồi thẳng người.

“Chờ tôi quay lại.”

——————————

Nhóm người đòi nợ lãi suất cao bị giam ở kho bên ngoài thành phố điện ảnh.

Kỳ thực người phụ trách trước khi gọi điện cho Chu Khởi, đã hỏi trước ông chủ của hắn là Thẩm Mộ Ngạn.

Đương nhiên rồi, hắn chỉ là một nhân vật nhỏ bé không có cách nào liên lạc với ông chủ lớn, hắn chỉ có thể đem chuyện phức tạp này thuật lại cho thư ký của ông chủ, sau khi thư ký truyền đạt lại, liền nhắn nhủ lại với hắn.

Cũng không biết có phải là thư ký đi theo ông chủ quá lâu, lúc nói chuyện, ngữ khí còn giống với ông chủ mấy phần, đều là bộ dáng lạnh như băng không có chút tình cảm riêng tư.

“Thẩm tổng nói, để Chu thiếu tự mình xử lý.”

Người phụ trách nghe được đáp án này, đương nhiên cũng yên tâm, cho nên mới lại gọi điện cho Chu Khởi.

Sau khi cú điện thoại đó trôi qua khoảng mười phút, Chu Khởi mới giẫm chân bước đến nhà kho.

Sau khi hắn tiến vào, tâm trạng nhóm người đòi nợ rõ ràng kích động, mặc dù bị trói tay, buộc chân miệng lấp kín, nhưng từng người từng người nằm trên đất dùng cổ họng phát ra âm thanh, thân thể nhúc nhích, ánh mắt hung ác trừng Chu Khởi.

Chu Khởi tùy tiện lôi một cái ghế qua, ngồi ở trước mặt bọn chúng.

Hắn nghiêng đầu châm thuốc, sau khi tùy ý hít một hơi liền chỉ một người trong số những người nằm trên đất.

“Đem băng dính trên miệng hắn xé ra.”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện