Cháy hết lãng mạn

Chương 36


trước sau

Cửa phòng theo tiếng động được mở ra, Hứa Nùng hít sâu một hơi, nhắm mắt đem cửa mở ra.
Thẻ phòng được cắm ở trong khe đựng thẻ, đèn trong phòng nháy mắt sáng lên, Hứa Nùng cũng không tiến vào trong, chỉ dựa bên cạnh cửa, nhỏ giọng nói với Chu Khởi: “Vào đi.”
Chu Khởi chân dài lười biếng bước vào bên trong, sau khi tiến vào bước chân cũng không có ngừng lại, trực tiếp tiến vào bên trong phòng.
Hứa Nùng lại yên lặng hít sâu một hơi, sau đó đem cửa đóng lại, triệt để đem căn phòng ngăn cách với bên ngoài.
Sau đó khi cô xoay người nhìn qua, phát hiện Chu Khởi đứng ở đó không biết đang nhìn gì.
Trong lòng cô đột nhiên dâng lên một dự cảm không tốt, vừa chạy tới, vừa mở miệng hỏi: “Sao vậy?”
Nói xong, chân đã vội vàng bước qua.
Cô thuận theo ánh mắt Chu Khởi nhìn sang, kết quả, trong nháy mắt, hai má nhanh chóng nóng lên.
Bởi vì bình thường ở có một mình, cô cũng không có chú ý gì, đặt phòng đôi là vì cùng người trong tổ ở cùng một tầng, còn có nguyên nhân là vì thuận tiện để đặt quần áo cùng đồ dùng sinh hoạt hàng ngày .
Lúc trước không cảm thấy gì, ở trong tổ bận bịu, mệt mỏi cả ngày, thay quần áo xong gần như đều là nằm bò trên giường, cách một buổi tối mới lại tắm rửa.
Nhưng hiện tại. . .
Hứa Nùng nhìn đống quần áo trên giường, cùng với nội y màu nhạt đặt ở vị trí cao nhất, bỗng nhiên có loại cảm giác muốn quay về 24 tiếng trước, đem kích động của mình bóp chết.
Cô nhanh chóng chạy tới bên giường, lôi kéo đống quần áo đó , nhanh chóng tìm một cái túi giấy đem tất cả đồ nhét vào.
Sau khi làm xong , cô suy nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn cảm thấy như vậy không được.
Chậm rãi xoay người nhìn về phía Chu Khởi, Hứa Nùng do dự mở miệng nói: “Nếu không anh cứ ở chỗ này đi, lúc nữa rửa mặt xong em sẽ trở lại trường quay ngủ.”
Trường quay bình thường diễn viên chính đều dùng ghế nằm để nghỉ ngơi, hiện tại vẫn là mùa hè, nhiệt độ cũng không thấp, ngủ ở trường quay có lẽ cũng sẽ không cảm lạnh.
Cô nói xong xác thực trong đầu đã âm thầm quyết định, cho nên cũng mặc kệ Chu Khởi có phản ứng gì, xoay người bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Hồ ly đã tiến được vào trong phòng sao có thể dễ dàng buông tha con mồi đã tới tay, cho nên Chu Khởi nghe cô nói xong, lười biếng tiến lên, chắn ở trước mặt cô.
Hắn trực tiếp giữ chặt cổ tay cô, ở trên đỉnh đầu cô nói: “Ghét bỏ anh?”
Hứa Nùng sửng sốt một chút, quay đầu lại nhìn hắn.
Chu Khởi nheo mắt nhìn cô, vẻ mặt không rõ ràng, “Nếu như ghét bỏ anh, em cứ nói thẳng, anh có thể về ký túc xá ở.”
“A, không phải vậy. . .”

“Anh tuy rằng nghèo, nhưng cũng không phải là mặt dày mày dạn, em là một cô gái nhỏ, buổi tối đi tới trường quay bên đó, anh không thể an tâm.”

Nói xong, còn giống như thật sự muốn rời đi, một chút cũng không dài dòng, trực tiếp xoay người hướng về phía cửa mà đi.

Lần này Hứa Nùng không quản cái gì gọi là lúng túng cùng bất an, chỉ sợ Chu Khởi thật sự hiểu lầm mình vì ghét bỏ anh ta mới trốn ra ngoài, nhanh chóng kéo anh ta lại.

“Không có! Anh đừng đoán mò!”

Chu Khởi cũng không có quay đầu, chỉ lưu lại một bóng lưng.

“Anh biết là em ngại, không có chuyện gì, hành lang ký túc xá anh cũng không phải chưa từng ngủ qua, ngược lại bây giờ

là mùa hè nóng nực, không có chiếu cũng không có là vấn đề lớn gì.”

“. . .”

Chu Khởi ở đầu bên đó còn muốn đi, giãy dụa muốn thoát khỏi tay Hứa Nùng, nào ngờ con mèo nhỏ sức lực đột nhiên bùng phát, cao giọng nói: “Đã nói là không phải ghét bỏ anh! ! Anh không cần đi! Em cũng không đi là được chứ gì!”

Khóe môi Chu Khởi không tự giác nhướn lên, vẻ mặt lười biếng, nhưng khi mở miệng, trong giọng nói còn mang theo chút do dự và không xác định, “Việc đó, em. . .”

“Đã nói là không đi!”

Hứa Nùng cũng không biết vì sao lại gấp gáp như vậy, hành động đột nhiên có chút nóng nảy, cũng không quản Chu Khởi có phản ứng gì, cầm lấy đồ dùng tắm rửa cầm lúc nãy dọn dẹp lại, lại cầm lấy khăn tắm cùng áo ngủ, vội vã hướng về phía phòng tắm.

“Em tắm trước, bây giờ anh rảnh xuống dưới mua chút đồ dùng hằng ngày, lúc trước em quên mất cái đó.”

Nói xong những lời này, giống như nhớ tới điều gì, bước chân ngừng lại. Đứng tại chỗ rất lâu, sau đó đem đồ trên người bỏ xuống, cầm lấy ví tiền, từ bên trong móc ra ba trăm đồng .

Trên mặt không tỏ vẻ gì, trực tiếp kéo tay Chu Khởi qua, đem tiền nhét vào trong lòng bàn tay anh ta.

“Cầm lấy tiền này mua đồ.”

Nói xong lại vội vã xoay người, cầm đồ vật tiến vào trong phòng tắm.

Lần này không có bất kỳ do dự nào,”bang” một tiếng, cửa phòng tắm bị đóng lại từ bên trong.

Phút chốc, phòng tắm bên đó lại truyền tới tiếng “răng rắc”, là tiếng khóa trái cửa từ bên trong vọng lại.

Chu Khởi liếm môi nở nụ cười, là loại tiếng cười phát ra từ trong lồng ngực.

Con mèo nhỏ là đang coi hắn là kẻ trộm mà phòng bị.

Hắn cũng không vội vàng ra ngoài , đi tới bên cửa sổ đem cửa sổ mở ra, nghiêng người dựa trên bệ cửa sổ, từ trong bao thuốc móc ra một điếu thuốc ngậm bên miệng.

Một tay khác vừa muốn nhấc bật lửa lên châm, đột nhiên trong lòng bàn tay nhìn thấy ba đồng Mao gia vừa nhét cho mình.

Hắn ung dung, lười biếng nhướn môi nở nụ cười, hừ, còn muốn thật sự bắt đầu bao nuôi hắn.

Lúc này, ngoài cửa vang lên một trận tiếng gõ cửa, Chu Khởi cũng không quá để ý, ngậm thuốc lười biếng đi về hướng đó.

Sau khi dừng bước , hắn mở cửa, kết quả giây tiếp theo, khi nhìn thấy rõ người đứng ngoài cửa là ai, Chu Khởi có chút ngạc nhiên nhướn mày.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện