Cháy hết lãng mạn

Chương 61


trước sau

Cô lớn giọng nói, mấy chữ đó giống như là hét ra ngoài.

 

Khi người đi đường đi ngang qua, đều không tự chủ được mà nhìn về phía bên này.

 

Hứa Nùng nhận thấy bản thân thất thố, xấu hổ cúi đầu, tiếp theo cũng không có nhìn anh ta, nhỏ giọng nói: ” anh từ bỏ công việc ở chỗ này đi, tìm một công việc ổn định, không nguy hiểm mà làm, kiếm được ít tiền cũng không sao”

 

Cô ngừng một lúc, khi lại lần nữa mở miệng, giọng nói không tự chủ được mà trở nên lí nhí.

 

“Nếu anh cảm thấy đề nghị ngày đó của em không tốt, vậy cứ tiếp tục ở trong căn hộ của em, khi nào có tiền , tự mình tìm phòng, rồi chuyển ra ngoài cũng được”

 

Hứa Nùng nói xong, Chu Khởi ở bên cạnh liền nở nụ cười.

 

Nụ cười giòn giã phát ra từ lồng ngực, khi Hứa Nùng còn chưa kịp phản ứng lại, tiếng cười của Chu Khởi ở bên này đã tắt, đột nhiên cảm thấy cổ tay bị người đàn ông đó nắm chặt.

 

Tiếp theo, người đàn ông dùng lực, kéo cả người cô tiến gần về phía người đàn ông .

 

Cô kinh ngạc nâng mắt, khi đối diện với ánh mắt Chu Khởi , hiếm khi, nhìn thấy trong mắt Chu Khởi, là nghiêm túc và thâm trầm.

 

“Bạn học nhỏ, có lẽ em không đoán được rốt cuộc vì sao anh lại làm như vậy phải không? “

 

“…Vì sao? “

 

“Anh đã nhấn mạnh qua rất nhiều lần, hiện tại, anh vì em mà chỉ có một thân phận là “kẻ theo đuổi tình yêu”, tất cả những việc lúc trước, đều biến thành cho số 0, không muốn lặp lại bất cứ chuyện gì”

 

Khi nói lời đó, người Chu Khởi chầm chậm áp xuống, khuôn mặt anh tuấn tiến tới trước mặt Hứa Nùng.

 

“Em cũng nên suy nghĩ thật kỹ càng, chuyện hiện tại anh nói với em, rốt cuộc em có dự định gì? Lời em vừa nói với anh, rốt cuộc giống với lúc trước có phải không, đồng cảm với người lạ, hay là… “

 

“Hay là, đang đau lòng vì người đàn ông tương lai của em”

 

……

 

Chu Khởi chính là đang ép buộc Hứa Nùng phải chọn lựa.

 

Hắn biết cô gái này có trái tim lương thiện, nhưng hắn có thể cảm giác được cô đã rung động với mình, loại trái tim lương thiện và đồng tình đó, đối với hắn mà nói không có chút tác dụng.

 

Hắn buộc phải làm gì đó, làm cho cô hiểu rõ người đàn ông của mình, là người theo đuổi cô,có ham muốn mãnh liệt muốn cô bị vây hãm trong lòng người đàn ông mà cô đau lòng.

 

Cho nên hắn bắt đầu giăng lưới, hắn lặng lẽ làm tất cả, từng bước, từng bước đem hành động của mình tiến vào trong cuộc sống của cô, nhưng lại không giống như lúc trước, vẫn luôn ở bên cạnh cô.

 

Sau khi cảm giác được cô dần dần có ý với mình, hắn lại tìm người diễn vở kịch này.

 

Hắn biết con mèo nhỏ này nhất định sẽ đau lòng vì mình, cho nên hắn trực tiếp làm rõ, dùng cách của hắn, để cô không lẩn tránh mối quan hệ của hai người.

 

Chu Khởi muốn để cô biết, mình hiện tại đối với cô mà nói, đã không phải là một con quỷ nghèo đói đáng thương, mà là một người đàn ông.

 

Một người đàn ông đối với cô có mưu đồ, người đàn ông muốn nhận được nhiều thứ hơn từ trên người của cô.

 

…….

 

Buổi tối ngày hôm đó Hứa Nùng lại mất ngủ.

 

Cô không có nhắc lại chuyện Chu Khởi cùng mình quay về, mà anh ta cũng không có đề cập đến, chỉ lặng lẽ đưa mình về nhà.

 

Biểu hiện hai người ở chung nhìn qua có vẻ hài hoà, nhưng Hứa Nùng biết, trái tim mình đã bị người đàn ông này quấy nhiễu long trời lở đất.

 

Cô không có cách nào nhận lời điều gì hoặc là phủ định, cho nên sau đó cái gì cô cũng không nói .

 

….

 

Ngày hôm sau khi tan học, Chu Khởi vẫn giống như lúc trước, đúng giờ thủ sẵn đứng ở cổng trường.

 

Anh ta vẫn bày ra dáng vẻ người nhàn rỗi, cà lơ phất phơ ngậm kẹo mút, thấy Hứa Nùng tới, vẫn là đón lấy ba lô của cô, từ trong túi áo móc kẹo mút đưa cho cô.

 

” phần em vị dâu tây”

 

Hứa Nùng lặng lẽ nhận lấy, trong đầu vẫn suy nghĩ chuyện ngày hôm qua, nhỏ giọng nói câu: “cám ơn”

 

Chu Khởi cũng không nói gì, ung dung bước đi bên cạnh cô, hắn biết mục đích của mình đã đạt được, con mèo nhỏ đã bắt đầu không lảng tránh mối quan hệ của hai người.

 

Có thể coi hiện tại còn cô chưa nghĩ rõ ràng, nhưng dù sao cũng đã tiến thêm một bước.

 

Nghĩ tới đây, tâm trạng hắn rất tốt, lười biếng nhếch môi, lại bày ra dáng vẻ thờ ơ.

 

Mới đi được nửa đoạn đường về nhà, điện thoại di động của Hứa Nùng đột nhiên vang lên, lấy điện thoại ra nhìn, màn hình hiển thị cuộc gọi đến là của bà Tạ.

 

Hứa Nùng hoảng sợ, lại nhìn xung quanh, sau khi phát hiện xung quanh không có chiếc xe riêng nào khả nghi, trái tim vẫn treo lơ lửng mới lặng lẽ hạ xuống.

 

Cô dịch chuyển về hướng bên cạnh hai bước chân, sau khi cách xa Chu Khởi, mới ấn nút nhận điện thoại.

 

“Mẹ”

 

Khi Hứa Nùng vừa mới nhận điện, vẻ mặt còn có thể được coi là bình tĩnh, nhưng cũng không biết đầu bên kia nói gì, vẻ mặt cô đột nhiên thay đổi.

 

“Mẹ, chuyện này đợi con về rồi nói sau, có được không? “

 

Hứa Nùng ở bên này yên lặng lắng nghe người bên kia nói chuyện, rất lâu sau, mới nói: ” vâng, vậy bây giờ con quay về”

 

Sau khi cúp điện thoại, cô tiến về phiad trước hai bước, sau đó nói với anh ta: “em có chút chuyện không về nhà, anh về trước đi”

 

Nói xong liền vội vàng xoay người muốn bắt xe.

 

Chu Khởi lôi kéo cánh tay cô, nhíu mày hỏi: “sao vậy, cần anh giúp không? “

 

Hứa Nùng nhanh chóng lắc đầu, tiếp theo đẩy tay anh ta: “không cần”

 

Vừa vặn lúc này có một chiếc xe taxi đỗ ở trước mặt cô, cô đầu cũng không quay lại liền lên xe.

 

Đôi mắt hẹp dài của Chu Khởi nhẹ nhàng híp lại, một lúc sau, cũng giơ tay bắt taxi.

 

Sau khi lên xe, hắn trực tiếp dặn dò tài xế: “bám theo chiếc xe phía trước”

 

………

 

Khi tới biệt thự Bùi gia, Hứa Nùng được dì giúp việc dẫn vào trong.

 

Đi tới trước cửa, dì giúp việc dừng lại, nhịn không được, nhắc nhở Hứa Nùng.

 

“Cô Hứa, bà chủ hôm nay tức giận, lúc nữa cô cùng bà chủ nói chuyện cho tốt”

 

Trong đầu Hứa Nùng vô cùng rối loạn, nhưng lúc này đối với thiện ý của bà, chỉ có thể miễn cưỡng, lễ phép mỉm cười với bà.

 

“Vâng ạ, cám ơn dì”

 

Có thể vì lo sợ người ngoài chê cười, lần này

bà Tạ không có đợi cô ở phòng khách, mà là ở phòng ngủ trên lầu hai.

 

Sau khi Hứa Nùng gõ cửa, trực tiếp nghênh đón một tập tư liệu bà Tạ thẳng thừng ném lên trên người Hứa Nùng.

 

“Ba năm nay con vẫn luôn lá mặt lá trái với mẹ làm chuyện này?!! “

 

Hứa Nùng lặng lẽ nhặt mấy tờ giấy dưới đất lên, phát hiện trên mặt là bài vở ghi chép cô lên lớp học của khoa đạo diễn, cùng với tấm biểu ngữ lớn của bộ phim quay xong cách đây không lâu.

 

Tên của cô ở hàng thứ 5, phía trên còn có tên của ba phó đạo diễn.

 

Hứa Nùng im lặng, đem từng tờ, từng tờ giấy A4 dưới đất nhặt lên, vẫn luôn không nói lời nào.

 

Bà Tạ tức giận tiến về phía trước mấy bước, đoạt lấy mấy tờ giấy trong tay cô, trong quá trình làm động tác có chút gấp gáp, mép giấy trực tiếp sượt qua vị trí ngón tay Hứa Nùng.

 

Máu tươi chảy ra, Hứa Nùng lật nhìn lòng bàn tay mình, rất lâu không có phản ứng lại.

 

Mà bà Tạ là không nhìn thấy, hoặc là cố tình không thèm để tâm, khi mở miệng nói chuyện, trong giọng nói vẫn như cũ mang theo phẫn nộ.

 

“Lúc trước mẹ còn thắc mắc vì sao những năm này số lần con về nhà càng ngày càng ít, mẹ còn tưởng rằng con thành thực học diễn xuất, kết quả thì sao, Hứa Nùng à Hứa Nùng, con muốn mẹ phải nói gì con đây, mẹ cực khổ ở trong cái vòng tròn này, rốt cuộc là vì ai? Mẹ mỗi ngày đều nghĩ làm như thế nào vì con mà lót đường, làm thế nào để con ngày càng tốt đẹp hơn, kết quả con báo đáp mẹ như vậy sao? “

 

Bà Tạ mắng một khắc cũng chưa có dừng lại, Hứa Nùng ở bên cạnh vẫn giống như lúc trước, yên lặng lắng nghe, mắt vẫn luôn đánh giá máu chảy trên ngón tay út của mình.

 

Sau khi bà Tạ mắng mệt rồi, vừa hít thở nhằm giảm bớt tức giận, vừa hận rèn sắt không thành thép nhìn Hứa Nùng.

 

“Mẹ nói cho con biết, bất luận đây là suy nghĩ của con, hay là hoàn thành ước nguyện chết tiệt của người bố cũ của con, mặc kệ như thế nào, bắt đầu từ ngày hôm nay con đều phải từ bỏ cho mẹ, mẹ sẽ không để con lại tiếp tục lún sâu hơn, còn nữa, lúc nữa con gọi điện cho chú Bùi, nói với chú ấy sai người xoá bỏ chức danh phó đạo diễn, con… “


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện