"Không, thật sự là không có nói gì hết thật mà." Tôi dùng ánh mắt chân thật nhất nhìn Châu Mặc Lâm, với hy vọng hắn sẽ không truy hỏi đến cùng.
Nhưng đó chỉ là hy vọng mong manh, Châu Mặc Lâm là người rất nhạy bén.
Tôi nhấc chân nhấc tay hoặc cau mày về điều gì đó hắn liền có thể dự đoán gần như là chính xác những suy nghĩ trong đầu tôi.
"Em biết rồi đấy, có bao giờ em giấu giếm được tôi chưa?" Hắn một tay nâng cằm tôi lên, thân mật hạ những cái hôn dịu dàng xuống vầng trán, sống mũi và mí mắt tôi.
Không thể tránh né cái hôn dày đặc, tôi ngồi im chịu trận, bèn lấy Châu phu nhân làm tấm bình phong.
||||| Truyện đề cử: Cô Gái Năm Đó Đã Chết Rồi |||||
"Nhưng đúng là phu nhân không có nói gì hết, anh không tin có thể hỏi mẹ anh."
"Mẹ tôi yêu thích em đến vậy mà, tất nhiên bà ấy phải nói gì đó với em...!"
Tôi lẹ tay bịt miệng hắn lại vì không hề muốn tiếp tục chủ đề phức tạp này, bằng tốc độ nhanh như chảo chớp tôi lập tức đổi chủ đề.
"Anh không bận gì à? Sao lúc nào cũng thấy anh ở nhà thế?"
"Em đừng hòng bịp bợm tôi." Hắn không vui nheo mắt nhìn tôi đầy ý cảnh cáo rồi giữ lấy bàn tay đang bịt miệng hắn.
"Bây giờ có mẹ ở đây, tôi không truy cứu...!Nhưng chốc lát nữa trên đường về, em phải nói hết! Không được bỏ sót một từ nào! Nghe rõ chưa?"
"Vâng, tôi biết rồi."
Tôi chán nản.
Haizz, đúng là chẳng có chuyện gì có thể qua được cặp mắt tinh hơn mắt của cú vọ trong màn đêm đen!
Nếu hắn đã muốn biết cái gì là sẽ dùng một chút thủ đoạn cộng đe dọa hòng ép đối phương phải nói sự thật.
Va tôi cũng không nằm ngoài ngoại lệ.
Thấy tôi nhu thuận nghe lời, hắn vừa ý cúi đầu hôn môi tôi.
Lại là một nụ hôn nồng nàn và cuồng nhiệt...!Tôi gần như sắp ngất vì ngộp thở, sao hắn cứ động một tí là hôn tôi thế?
Mà phải công nhận, so với ngày đầu hắn hôn tôi quá vụng về và trúc trắc...! bây giờ không cần ai dạy trình độ hôn môi của hắn được nâng lên đáng kể.
Aizzz chết tiệt! Mình đang nghĩ linh tinh cái quần què gì vậy?
Sao mình lại có thể mặt dày khen thầm Châu Mặc Lâm hôn giỏi được nhỉ?
Vẫn tiếp tục say sưa với nụ hôn sâu kiểu Pháp, hắn không hề biết mẹ hắn đi vào và cũng mặc tôi kháng nghị, mặc tôi liên tục đánh lên đầu vai hắn...
"Đang ngọt ngào như thế em ghét bỏ cái gì?" Hắn tức tối cụng đầu vào trán tôi, dùng bờ môi không độ ấm của mình mập mờ cọ sát với đôi môi bị hôn đến sưng đỏ và ướt át của tôi.
"Mẹ anh kìa!" Tôi hổn hển thở, không quên đánh ánh mắt ra đằng sau lưng hắn.
Hai cánh tay rắn rỏi ôm hông tôi thoáng cứng đờ, Châu Mặc Lâm xoay người nhìn mẹ mình.
Châu phu nhân, bà ấy không nói một câu nào...!Cứ đứng tủm tỉm cười nhìn chúng tôi một nam một nữ đang trong một tư thế rất là mờ ám.
Tôi phản ứng lanh lẹ, nhảy