Nghe thấy Hoắc Khải nhắc đến Hạ Hoằng Viễn, Cơ
Xương Minh không những không sợ mà còn cười lạnh nói:
“Thật không thể nhìn ra được, một lái xe như anh mà
cũng biết nói khoác thế. Hạ Hoằng Viễn bảo anh đến đây
ăn cơm ư? Đầu óc ông ta bị úng nước à? Loại người như
anh có xứng không? Cút đi ngay cho tôi, nếu không tôi sẽ
gọi người ném anh ra ngoài đấy”.
Cơ Hương Ngưng thật sự không thể nhịn được nữa, cô
ấy đang định nói gì thì bị Hoắc Khải kéo lại, sau đó anh nói
tiếp: “Phó tổng Cơ! Thật sự là hội trưởng Hạ bảo tôi đến
đây. Nếu anh đuổi tôi đi thì chỉ e hội trưởng Hạ sẽ không
vui đâu, đến lúc đó thì anh cũng sẽ không được lợi gì”.
“Ha ha! Ông ta không vui á, tôi còn không vui hơn. Lôi
Hạ Hoằng Viễn ra để dọa tôi à?” hiện giờ Cơ Xương Minh
đang rất hống hách, kiêu căng nói: “Tôi là con cháu dòng
chính của nhà họ Cơ đấy, hiểu không? Chắc anh không
hiểu được đâu. Vì anh chỉ là tên vô dụng sống dựa vào
đàn bà thôi. Hít thở chung bầu không khí với anh tôi cảm
thấy buồn nôn quá đi. Bảo vệ đâu! Lập tức đuổi hắn…”
Cơ Xương Minh nói đến câu cuối cùng nhưng lại
không nói tiếp. Bởi vì lúc hắn ta gọi bảo vệ ở phía cửa thì
cũng nhìn thấy Hạ Hoằng Viễn sắc mặt âm trầm đang
đứng ở đó.
Trong lòng hắn ta thấy run rẩy, hắn ta đâu còn quan
tâm đến việc mắng Hoắc Khải nữa mà vội tươi cười lên
16:09 . 4GÍR )
< Chương 24: So sánh
trước đón tiếp Hạ Hoằng Viễn: “Ôi, hội trưởng Hạ! Cuối
cùng ông cũng đến rồi, chúng tôi mong ông mãi, cuối
cùng ông cũng đến. Nào nào nào, mời ông vào trong”.
Những lời Cơ Xương Minh nói ban nãy, chữ nào Hạ
Hoằng Viễn cũng nghe rõ mồn một. Ông ấy tận mắt thấy
vẻ hống hách của con cháu dòng chính nhà họ Cơ, hơn
nữa từ thái độ thể hiện của Cơ Xương Minh có thể thấy
hắn ta là người thích “qua cầu rút ván.
Bây giờ thì đối xử khách khí với mình nhưng đợi vào
thương hội rồi thì đâu còn để ý đến mình là ai?
Loại người như này kể cả mình có giúp hắn ta thì thật
sự có tác dụng không?
Vì vậy ban nãy nghe thấy những lời đó thì sắc mặt Hạ
Hoằng Viễn âm trầm bất định nhưng giờ Cơ Xương Minh
bước lại thì ông ấy cũng thay đổi biểu cảm luôn.
Hạ Hoằng Viễn tươi cười bắt tay với Cơ Xương Minh,
ông ấy dường như không biết ban nãy đã xảy ra chuyện
gì, bước lại cười nói: “Để giám đốc Cơ phải tốn kém rồi,
thật là ngại quá”.
“Có gì mà phải ngại chứ, điều nên làm thôi mà”.
Cơ Xương Minh và Hạ Hoằng Viễn cùng nhau bước lại.
Lúc đi qua Cơ Hương Ngưng thì Hạ Hoằng Viễn dừng
bước chân, sau đó nhìn Hoắc Khải nói: “Vị này là…”
“À, là tài xế của tổng giám đốc Cơ thôi, nhân vật nhỏ ý
mà, ông không cần bận tâm đâu”, Cơ Xương Minh nói rồi
16:09 „ 4GÍR )›
< Chương 24: So sánh
trừng mắt nhìn Hoắc Khải một cái, nói: “Không phải bảo
anh ra ngoài rồi sao, sao vẫn còn ở đây?”
“Vì cậu ấy là tôi mời đến đấy”. một giọng nói truyền
vào tai hắn ta.
Cơ Xương Minh giật mình quay đầu lại nhìn thấy Hạ
Hoằng Viễn thản nhiên nói: “Trước đây khi ở công ty tôi
đã nói, có một tài xế pha café rất ngon, cũng rất có tài,
người mà tôi nói chính là vị này. Vừa hay ban nãy gặp ở
phòng khách nên mời cậu ấy cùng đến đây ăn cơm. Xem
ra, phó tổng Cơ không được vui cho lắm?”
Cơ Xương Minh nghe mà có chút sững sờ, hắn ta đã
sai người đi điều tra về chuyện ai pha café cho Hạ Hoằng
Viễn rồi.
Thông qua việc truy xuất video giám sát có thể thấy,
trước và sau lúc Hạ Hoằng Viễn vào phòng trà thì cũng có
người vào đó. Nhưng ngoài Hoắc Khải thì không có ai có
chức vụ tài xế cả. Kết quả này khiến Cơ Xương Minh mắng
cho người của phòng bảo vệ một trận.
Tài xế của Cơ Hương Ngưng là loại người nào, trong
lòng bọn họ còn không biết sao? Liệu hắn ta có thể là
nhân tài mà Hạ Hoằng Viễn có thể giao nhiệm vụ quan
trọng không? Đầu óc các người ngu ngốc quá rồi nên mới
báo cáo cái thông tin không xác thực này.
Hắn ta sai người lập tức đi điều tra lại ngay. Nhưng
cũng có thể là Hạ Hoằng Viễn nhận nhầm chức vụ của đối
16:10 .i 4G )›
X Chương 24: So sánh
phương, có lẽ không phải là tài xế mà là của phòng ban
khác thì sao?
Phòng bảo vệ bị mắng dữ dội, không còn cách nào
khác đành phải quay về xem lại camera giám sát. Còn Cơ
Xương Minh là người sắp xếp tiệc mời này thì cũng không
quá quan tâm đến chuyện này.
Đối với hắn ta mà nói, có được nhân tài hay không,
không quan trọng, trước tiên cứ phải giải quyết xong
chuyện của mình đã.
Hiện giờ Hạ Hoằng Viễn nói Hoắc Khải chính là lái xe
đó, làm sao Cơ Xương Minh không kinh ngạc được?
“Hội trưởng Hạ! Cũng không phải là phó tổng Cơ
không vui lắm đâu, có lẽ cảm thấy địa vị tôi thấp kém nên
sợ mọi người tụt hứng thôi. Như này đi, tôi ra ngoài trước,
đợi ông ăn xong cơm rồi tìm một quán café nào đó, chúng
ta vừa uống vừa nói chuyện cũng được”, Hoắc Khải chủ
động muốn lui ra ngoài.
Nhưng Hạ Hoằng Viễn lại lắc đầu, thản nhiên nói:
“Không cần đâu, cậu là người mà tôi mời đến. Nếu cậu bị
người ta đuổi ra, vậy thì tôi còn ở lại làm gì. Hôm nay cậu
cứ ăn cơm ở đây, tôi muốn xem ai muốn đuổi cậu nào”.
Những lời hống hách cực độ của Cơ Xương Minh ban
nãy khiến Hạ Hoằng Viễn thấy không vui.
“Cậu là con cháu dòng chính của nhà